Tom mạnh hơn cha của mình nhưng đó là một sự tiếp nối, cũng rất tròn trịa. Người bạn đời Jeannette nửa thế kỷ trước dám gạt bỏ rào cản thượng lưu để lấy chàng trai đang bị tòa án xét xử, giờ đây cũng là cụ bà nhưng luôn là người bên cạnh dìu ông đứng lên ngồi xuống. Đây là mẫu người rất dễ nhận ra với chiều cao 1m88, luôn ăn mặc đẹp một cách gọn gàng, mái tóc nâu chải bạt ngược ra phía sau và một đôi mắt sâu.
Một chương đen tối nhưng đầy mâu thuẫn với sự nghiệp IBM huyền thoại sau này. Thomas Watson viết ba chữ: MEN. Watson chào đời ngày 17.
Ông có thể tống cổ cậu con trai, mà không cần biết đó là một CEO, ra khỏi cửa kèm với những lời nặng nề như bao lần khác. Trước khi có thể làm cho IBM trở nên một tổ chức tư duy và tư duy toàn cầu, Watson thấy cần tránh cho IBM sai lầm như ông đã từng gặp. Nhưng Watson sẽ không giữ chức chủ tịch cho đến khi mãn hạn án tù treo.
Ý tưởng module kiểu này, như bạn thấy, vẫn tồn tại đến ngày nay, với những máy tính mà các bộ phận của nó bạn chỉ cần tháo và ráp với một ít kiến thức phổ thông. Đó là: con người thì quan trọng hơn việc kiếm tiền, nhân viên cần giữ sức khỏe và tránh xa rượu cùng thuốc lá, nhân viên thì cần được ông chủ đối xử công bằng cùng nghiêm khắc, những người làm nghề bán hàng thì cần ăn mặc nghiêm chỉnh và tôn trọng khách hàng, công nghệ thì sinh ra khuynh hướng kinh doanh và là cách để dẫn đầu, dư luận và sự nổi tiếng cần được kiểm soát. Những người ở ITR vì thế sẽ thấy mình có phần quan trọng hơn những công ty khác mà Flint mua về.
thể hiện thành sách trong một thời gian không dài, cùng những khó khăn trong quá trình đi tìm tư liệu lịch sử về các nhân vật, chắc hẳn bộ sách sẽ khó tránh khỏi những sai sót nhất định. Điều này trái ngược với tôn chỉ vì công việc của khách hàng mà Watson xây dựng. IBM giờ đây là của Watson.
Jeannette lo lắng cho bản án đối với chồng sắp cưới. Cho đến năm 1933, biên niên sử của IBM còn ghi nhận rằng, Watson đã nói điều này trong một bối cảnh có tính chính thức. Trong bàn tay ấm áp của bà, bàn tay của Watson buông lỏng và ông trút hơi thở cuối cùng.
Watson đã nhìn thấy trách nhiệm của doanh nghiệp với tư cách một tổ chức ảnh hưởng lên xã hội chứ không đơn thuần là một cái máy kiếm tiền và mặc kệ xung quanh. Những gia đình khác đang bơi lội trong hồ bơi. Con đường nhận thức và nhận thức trong kinh doanh của Watson là con đường khó nhọc.
Dĩ nhiên toàn bộ chuyện kinh doanh này là thối nát, tác giả Maney viết. Điều này ảnh hưởng mạnh lên tương lai của ngành máy tính thế giới. Ông đã tuyển dụng những chuyên gia điện tử, mời những người đứng đầu như ông John von Neuman - người đi tiên phong trong lĩnh vực máy tính về công ty để truyền đạt lại cho các kỹ sư và các nhà nghiên cứu khoa học của mình.
Hình như ông hơi cười và đó có thể là nụ cười hiếm hoi trong số các bức ảnh của ông. Cả hai đã sử dụng công cụ nghiên cứu khác nhau theo hoàn cảnh khác nhau của mình nhưng họ đều đang thực hiện phương pháp của Watson: Không ai có nhu cầu và khả năng cần riêng những cái máy này.
Và quy tắc ứng xử đó ôngáp dụng một cách ám ảnh vào trong doanh nghiệp vĩ đại của mình. ăn lương đầu tiên là chân giữ sách, 6 đôla một tuần. Watson chờ cho mọi người nhìn thấy và đủ thời gian suy nghĩ, ông kết thúc: Chúng ta là con người, con người đứng cạnh bên nhau, vai kề vai, tất cả làm việc cho lợi ích chung.