Điều này khiến cho tôi thích thú và tập trung nỗ lực làm việc nhiều hơn. Ông Nana-naid rất hài lòng với kết quả công việc của ông và vui vẻ trích ra cho ông một phần tư số tiền như đã thỏa thuận trước đó. - Hưởng thụ cuộc sống ư? Cháu sẽ tận hưởng cuộc sống như thế nào nếu cháu ở vào địa vị của ta?
- Sự thật ông Arkad Gula là một nô lệ khi còn ở Babylon. Thế là ông Nana-naid không cần phải nhúng tay vào bất cứ việc gì trong lò bánh, vì mọi việc đã có ông làm hết. Phần lớn mọi người đều vui vẻ chấp nhận, thậm chí họ còn sẵn lòng giúp đỡ tôi, nhưng cũng có một số người trách cứ tôi.
- Ước gì tôi có thể trả lời được câu hỏi của anh! – Kobbi đáp lại. Họ cho biết như một sự gia ân, rằng nếu con muốn, họ cho con cùng tham gia vào cuộc cá cược đó. - Tao không thích công việc mày đang làm.
- Tại sao ông luôn phải làm việc cực nhọc, gian khổ cùng với đoàn lữ hành như thế? Có bao giờ ông dành thời gian để tận hưởng những thú vui cuộc sống không? Chán nản, mệt mỏi, tôi quay trở về Babylon và rất bực mình vì thấy cổng thành đã đóng chặt. - Quả là một giấc mộng tuyệt vời.
Các bà vợ có thể trồng trọt thêm cây trái, rau cải để cải thiện những bữa ăn, con cái của bạn sẽ được vui chơi ở những nơi sạch sẽ, an toàn. Babylon là một trong những vương quốc cổ đại được xây dựng bằng đất và gạch nung, trải qua thời gian hàng nghìn năm, những bức tường thành dãi dầu nắng gió đã bị tan rã và quay trở về với đất cát. Tôi đã phải làm lụng vất vả, tính toán cẩn thận và tích lũy trong một thời gian dài mới có được số vàng đó.
Sharry Nada mỉm cười không trả lời mà hỏi ngược lại Hadan Gula: – Bây giờ, theo anh tôi có nên cho người anh rể vay năm mươi đồng tiền vàng không? Anh cũng biết, số tiền này là rất lớn đối với thu nhập hàng tháng của tôi. Và sau đó thì không có gì ngăn cản được bạn - với những cách thức tương tự như cách đã làm để có năm đồng tiền vàng đầu tiên - tiếp tục có thêm mười đồng vàng… hai mươi đồng tiền vàng… một ngàn đồng tiền vàng… Thế là hiển nhiên bạn đã trở thành một người giàu có.
Ông nghĩ về Kẻ cướp biển với tất cả những nỗi đắng cay của anh ta, và ước mình có sức mạnh để tiêu diệt sự tàn bạo. Nghe đến đây, người mẹ lặng lẽ lau hai hàng nước mắt chảy xuống trên đôi gò má. - Vâng! Con muốn lắm chứ, nhưng con không thể rời khỏi chỗ này được.
Cuối cùng, để sinh tồn, con phải bán hết các con ngựa, mấy người nô lệ và cả những bộ quần áo đẹp để lấy tiền mua thức ăn và chỗ ngủ. - Rồi cháu sẽ biết thôi, nhưng chưa phải ngay bây giờ, cứ để ông tiếp tục câu chuyện đã. Cũng vì những lý do đó, một số người bạn thuở niên thiếu của ông Arkad tìm đến và nói rằng:
Lần đầu tư đầu tiên của tôi bị thất bại, tôi đã mất hết tiền bạc dành dụm trong một năm. Vì nó là phần thưởng xứng đáng do công sức lao động vất vả của anh làm nên, không ai có quyền buộc anh phải chia sớt cho người khác, trừ phi đó là ý muốn của anh. Thế nên, con đừng bao giờ chậm trễ!
- Một túi vàng và một mảnh gốm trên đó khắc những lời khôn ngoan, các anh sẽ chọn cái nào? Hàng ngày, anh được choàng lên người tấm mền sặc sỡ và chẳng làm gì ngoài việc mang ông chủ đi đến nơi nào ông ấy thích. Cuộc giao dịch buôn bán của tôi xem như chấm dứt.