Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi. Nó là nguyên nhân của trạng thái không yên ổn trong tâm tư, nó như một bóng ma, luôn luôn phá quấy những cuộc vui của ta. Và bây giờ tôi phải xét đến vấn đề là nên coi tuần lễ có sáu hay bảy ngày.
Than ôi! Tôi không giúp bạn được việc ấy. Tôi lại làm cho bạn chú ý tới chân lý chói lọi này, là không bao giờ bạn có "nhiều thì giờ hơn" đâu, vì lẽ lúc nào bạn cũng đã có tất cả số thì giờ mà bạn có. Bạn phải phải phân biệt văn chương và sách nghiên cứu về những đầu đề không phải là văn chương.
Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ. Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác. Đó là trường hợp mà hoàn cảnh buộc bạn phải có năng lực rất cao để tự điều khiển một cách chuyên chế.
Thế thì tại sao bạn lại không rời khỏi nhà, lại cột đèn gần nhất với một cái vợt rồi nhận xét đời sống của các loài bướm đang đập cánh chung quanh ánh sáng, rồi sắp đặt lại những điều tìm được rồi dựng lên một thuyết? Bạn không biết chơi đàn, nhưng bạn có thể tìm hiểu về cách tổ chức một cuộc tấu nhạc. Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được".
Đáng lẽ chỉ nghe thấy những thanh âm hỗn độn thì bạn sẽ nhận được rằng bản hòa tấu là cả một tổ chức kỳ diệu mà mỗi nhóm phần tử đều có một chức vụ riêng biệt và cần thiết. Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn. Nếu không sẵn sàng chịu những thất vọng, nếu không mãn nguyện khi thấy gắng sức nhiều mà kết quả ít thì, thì thôi đi, đừng khởi sự nữa.
Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin. Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt. Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.
Tôi đề nghị với bạn, mới đầu nên in ít như vậy. Vậy lúc đầu, xin bạn đừng làm nhiều quá. Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.
Tập trung tư tưởng chỉ là bước đầu thôi (phải bỏ ra ít nhất nửa giờ vào việc đó). Con đường tới thành La Mecque vốn vô cùng khó khăn, gập ghềnh và đáng buồn nhất là không bao giờ tới đích được. Nhưng tôi nhấn mạnh rằng văn chương không bao gồm hết khu vực hiểu biết của loài người.
Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó. Thời đó, luôn có những người lớn tuổi hơn, khôn ngoan hơn khuyên tôi rằng làm việc sáu ngày hiệu quả hơn là 7 ngày, sống sáu ngày đầy đủ hơn sống 7 ngày. Y là một thành điên huênh hoang phát ghét, tìm được cái gì là xúc động đến nỗi bất mãn vì thấy sao cả thế giới không xúc động như mình.
Bạn đừng tưởng tượng rằng tuần sau, nước sẽ ấm hơn đâu. Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được. Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.