Chị công nhân vệ sinh đáng thương đành ra về với hai bàn tay trống. Lúc đầu thì Chíp cũng buồn lắm, nhưng sau đó thì quen dần với việc trở thành trung tâm đã kích của hội bạn xấu trong lớp. Mình không thể chịu đựng được chuyện phải đối mặt với anh với tư cách một người em gái, thật không thể chịu đuợc, nhưng mình cũng không thể làm khác.
Trong mắt Chip ba là người đàn ông lạnh lùng và đáng sợ, vì thế đối với Chip, dường như có một khoảng cách vô hình ngăn cách giữa cô và ba. Một thái độ lạc quan, một cái nhìn thoáng trong mọi việc sẽ làm cuộc sống trở nên đơn giản, dễ chịu và tươi đẹp hơn. Dù rất sợ hãi nhưng Ghét quyết không bỏ cuộc, cậu nằm gần đó tiếp tục theo dõi.
S: Chuẩn mực xã hội chỉ như một chiếc áo lộng lẫy mà bất kỳ ai cũng có thể mua mặc vào để làm đẹp cho mình. - Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời. Cục Ghét nghe cuộc đối thoại này thì lấy làm lạ, không hiểu thật ra là có chuyện gì, vốn tính hiếu kỳ Ghét ta quyết định theo chân voi cha xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Trước ngày cô ra đi họ đã có một buổi “hẹn hò kỳ lạ”. “Trẻ con bắt chước người lớn vì đơn giản chúng muốn thoát bỏ mọi giới hạn, người lớn lại vờ như một trẻ con khi giới hạn của họ không còn kiểm soát nỗi nữa. - Bố hư quá, mẹ luôn dạy con đánh nhau là không tốt mà, sao bố cứ mãi đánh nhau mà không về ăn Tết với mẹ con mình!
Nhưng đó lại là một câu chuyện khác. Đó là ước mơ từ rất lâu của anh, là được nhìn thấy tận mắt cây cầu Golden Gate huyền thoại, khách sạn San Francisco nổi tiếng, được dạo quanh những khu công nghệ rộng hàng chục ha, những tòa cao ốc trọc trời thao túng cả nền công nghệ cao toàn cầu, hơn thế nữa là được làm việc với một tác phong công nghiệp thực sự, lần đầu tiên sau nhiều năm anh tìm thấy được một niềm vui thật sự trong cuộc sống tưởng chừng như vô nghĩa này sau cái ngày mà cô ra đi. - Nhìn anh này Vy… Anh hiểu, anh hiểu tất cả, anh hiểu cảm nhận, những nỗi khổ tâm và khó xử của em.
Bỗng chiếc khăn quấn đầu của cụ rơi xuống, bà lọm khọm cúi xuống nhặt chiếc khăn lên một cách đầy khó khăn. Khi bạn vất phải một thất bại trong cuộc sống, bạn nghĩ rằng mình đã mất đi một cơ hội. Hai tiết lịch sử cuối được nghỉ vì cô giáo bị bệnh.
Hôm nay, như thường lệ, đúng 6h sáng Chíp tỉnh ngủ, vệ sinh cá nhân, thay đồ, chào ba mẹ rồi đi bộ đến trường. là bắt đầu từ tớ đấy! Hên là chuẩn bị sẵn hết, đúng là “thần cơ diệu tính”… Mà sao chẳng thấy trả lời, kỳ cục, một lời cám ơn cũng khó khăn đến vậy sao? Không lẽ cô ấy tuyệt tình đến thế?
Đó là một trong những ngày đáng nhớ nhất của cuộc đời tôi. - Lại cãi nữa à, gì mà hoài vậy, mỗi người nhịn nhau một chút cho êm nhà êm cửa chứ gì đâu mà. Không có mục đích thì bạn sẽ làm rối hết mọi việc lên.
Một thái độ lạc quan, một cái nhìn thoáng trong mọi việc sẽ làm cuộc sống trở nên đơn giản, dễ chịu và tươi đẹp hơn. Đó có thể được coi là sự hoàn hảo không? Sự hoàn hảo không phải nằm ở kết quả của nó mà nằm trong quá trình ta tìm đến nó. Nhưng điều khiến tôi chú ý nhất đó là sự lặng lẽ phát ra từ cái góc xiên chỗ tôi ngồi, chỗ tối nhất mà ít thực khách nào muốn "an tọa".
- Khi về già, bạn chỉ mong ước sao mình có thể bỏ được chiếc xe lăn mà đi lại bằng chính đôi chân của mình. Thật vậy, ba Chip hết mực yêu thương cô, dù ít khi ông biểu hiện điều đó ra mặt. Khi bạn thấy một ca sĩ hát một ca khúc, bạn cảm thấy thích chất giọng của ca sĩ đó và muốn nghe tất cả những bài hát được họ trình bày.