Chúng ta chỉ dùng một phần nhỏ những khả năng vật chất và tinh thần của chúng ta. Tôi không đả động gì tới tiền mướn nhà hết. Tôi muốn hỏi ý kiến anh.
"Hồi trước, mỗi lần ông ấy ra tỉnh tôi thường mời ông dùng bữa trưa với tôi. Chuyện đời cậu dài lắm. Chính đảng Cộng hòa cũng phản kháng, đòi Ngài từ chức.
Trong những cuộc tình duyên bất hạnh đó, có bao nhiêu cuộc rẽ thúy chia loan, vì những bi kịch hẳn hòi? Tôi cam đoan là ít lắm. Bây giờ tôi gần như không tin một chút nào những điều mà 20 năm trước tôi tin, trừ bản cửu chương ra. "Kính ông, Nhận được thư ngày 11 tháng này của Ông, tôi đội ơn Ông lắm.
Tôi kính phục những em nhỏ đó. "Thì ngươi nói phắt rằng ngươi coi ta ngu như lừa, đã làm những lỗi mà ngươi, ngươi không khi nào làm!". Cha đã phạt con vì con còn con nít mà cha bắt con làm như người lớn.
Loài người cho tên mình là vinh dự lắm - Cho nên tìm đủ cách truyền nó lại đời sau. Có rất ít những cuộc hôn nhân nhờ may rủi mà được hạnh phúc. Như Shakespeare đã nói: "Người đời! Ôi! Người đời kiêu căng! Khoác được chút uy quyền, người đó liền diễn trước Hóa công những hài kịch lố lăng tới nỗi các vị thiên thần thấy phải sa lệ".
Ông làm cách nào? Ông cho riêng anh ta một phòng giấy với một tấm bảng treo ở cửa đề tên và chức mới của anh. Nếu không như vậy, chúng tôi sẽ kiện nhau, tôi sẽ mất tiền và làm cho một khách hàng tốt hóa ra một kẻ thù của tôi. Tôi gốc gác ở Missouri: như vậy bạn đủ hiểu.
Ông Joseph Allison, đại lý cho công ty Westing-house, nói với chúng tôi: "Đã từ lâu, chúng tôi ráng làm cho một hãng lớn nọ mua máy của chúng tôi. Tôi đã dùng đủ mọi chước: hết khuyến khích, rồi kích thích, rồi rầy mắng, chửi rủa, dọa đuổi. Chẳng hạn không khi nào ông nói: "Làm cái này", "Làm cái kia.
Tôi xin gởi một bản theo đây biếu ông. Cậu thôi học từ hồi mười ba tuổi, phải làm công cho một công ty nọ. Tôi chắc rằng chị chăm nom nhà cửa không có chỗ nào đáng chê, cũng như cách ăn bận của chị vậy.
Vậy, muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ: Tôi nhận ngay rằng chú ấy hoàn toàn có lý mà tôi thì hoàn toàn có lỗi. Không có một người nào nghe những lời đó mà giận dữ được! Xét lại sự kiện, là một phương pháp khoa học.
Nhưng vấn đề không phải ở đó. Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó. Tôi hoan hỉ nhận lời và cám ơn họ đã giúp tôi rất đắc lực.