Chúng nhan nhản và đầy bon chen. Nhưng mọi người thì khác. Chuyện bị nhục của kẻ không có quyền, tiền, danh mi nói phải.
Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân. Tiếng tít tít vẫn va đập vào não bộ cũng tiếng còi xe triền miên. Nhắc anh đi ngủ đúng giờ.
Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc. Em chỉ thích những anh nho chín. Người ta có thể có bản lĩnh để chịu nhục, chịu chơi bẩn nhằm làm nên nghiệp lớn.
Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú. Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại. Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy.
Và tùy vào năng lực của bạn mà bạn làm được hay không. Bác cứ nói đi, bạn là một thính giả trung thành và biết điều. Cái câu Mẹ mày, mất dạy tôi không giận các chú đâu.
Thả thơ ra để nó bị bọn vô học cho ăn một cái tát. Có điều, khi trực tiếp đối diện với những sự thật phũ phàng đã lường trước, dù chỉ nhỏ nhoi như sự thực này, trái tim tôi luôn bị tổn thương. Và như thế, em hiện hữu.
Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành. Không gì tự nhiên mất đi. Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác.
Như một con rết hoặc như một con rắn. Anh họ đưa chị út lên tăcxi về. Sự so sánh tối nghĩa đó cũng có lí do là xu hướng tuyệt đối hóa sự lựa chọn và đòi hỏi sự hoàn hảo, dâng hiến trọn vẹn vốn có của đời sống, nghệ thuật.
Bạn tự hỏi bạn có phải là người cần nhiều lạc thú hơn mức bình thường. Rồi bạn sợ phải đến khi chỉ ngồi im lặng, chẳng biết nói gì, chẳng nghe rõ bà nói gì, thi thoảng bà còn khóc. Không nhiều thiên tài muốn kể hoặc có khả năng kể về mình.
Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau. Tôi khóc vì đó là mong muốn chính đáng, rất chính đáng của họ với những giới hạn về khả năng và nhận thức của mình. Tôi cảm ơn vì mình còn khóc được.