Tôi nên làm gì? đó là câu hỏi ông dành cho tất cả cấp dưới có mặt trong khán phòng. Nhưng rồi chính điều này đã đem đến cho Watson bài học cay đắng nhất trong đời và là bước đi đầu tiên của một đời vinh quang. Watson thường xuyên muốn các con ở bên cạnh vào thời gian này.
Trước tình hình đen tối như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đứng đầu là chủ tịch John Akers thấy cần phải tìm ngay một nhà điều hành đủ sức để cứu IBM. Trong số các vị khách mời, người ta thấy cả nhà khoa học lãnh đạo dự án Manhattan, Robert Oppenheimer. Những luận điểm, có lẽ, đẹp nhất của Watson sẽ nằm ở phần này.
Thomas Watson đi đến trung tâm New York. Watson tin rằng: Mọi rắc rối đều có thể giải quyết nếu người ta chịu khó suy nghĩ. Vị chủ tịch kế thừa này tuyên bố rằng, IBM tuyển dụng không phân biệt lý lịch của người đó mà dựa trên nguyên tắc cốt lõi là năng lực.
Thế hệ kỹ sư cùng thời của Watson vẫn miệt mài với những nghiên cứu và sáng chế dựa trên công nghệ nhớ dữ liệu bằng thẻ đục lỗ. IBM khi đó chỉ là một CTR nhỏ bé với 400 nhân viên bằng một công ty thuộc loại trung bình bây giờ ở Việt Nam. Ông nhắc lại chính xác như những gì ông đã nói 42 năm trước, vào lễ ra mắt chức CEO:
Watson có một tình cảm đặc biệt với sự kiện này. Phương cách của Watson là các phiếu ghi số liệu của Lake chỉ dùng được với máy của IBM một cách tư duy quen thuộc của những năm đầu thế kỷ XX. Điều đáng nói là Maney đã cố tình truy tìm nguồn gốc câu nói đó.
David Mercer cũng có hàng loạt so sánh giữa cách quản trị của Nhật Bản từ IBM trong How the Worlds most succesful coporation is managed. Tác giả của bài báo cũng là tác giả cuốn sách gây tranh cãi xuất bản cùng năm cuốn IBM và cuộc tàn sát người Do Thái. Không có nó, các kỹ năng sẽ không đáng giá gì với tinh thần đổi mới của IBM.
Hai bên cánh gà thì đặt la liệt đồng hồ. ăn là chuyện bình thường (và phụ nữ chưa có chỗ đứng trong lực lượng công nhân trong các nhà máy). 1874 và là con út của ông bà Thomas và Jane Fulton White Watson.
Điều này làm Watson tức giận nhưng đồng thời tự tin là mình có thể kiếm nhiều tiền hơn mình tưởng. Trong sự kiện làm nhỏ thẻ đục lỗ, Watson đã thành công khi nhân danh khách hàng, để quy tụ các phe phái trong nội bộ. Và do IBM không chú tâm vào những khó khăn, những nhu cầu của khách hàng, thế nên những người trẻ của Apple ở thung lũng Sillicon đã qua mặt khi họ tạo ra thị trường máy tính cá nhân.
Điều đáng nói là Maney đã cố tình truy tìm nguồn gốc câu nói đó. Cánh bán hàng rong cuối ngày thường tập trung ở quán rượu. Và với tư cách nhà lãnh đạo doanh nghiệp Watson cần hướng dẫn nhà kế thừa tư duy làm ăn.
Ông nói như là một sự xác nhận tầm mức mới chứ không phải là một khó khăn phát sinh, như thể điều đó là dĩ nhiên và vui mừng. Khi giảng dạy tại Nhật ông đã giảng rằng: Cách quản trị của Nhật Bản mang giá trị Nhật Bản. Ngày nay, dễ dàng thấy bất cứ một tên tuổi lớn nào của thế giới, bất cứ một tên tuổi nào muốn lớn lên đều phải tạo sự tin cậy bằng cách công bố các cam kết của mình và thực thi nótrong các chính sách bán hàng, chính sách hậumãi.