Chẳng bao lâu biết tường tận từng nơi từng chỗ, trong khu phố thường chơi đùa với các bạn, biết tường tận đến nỗi chơi trò gì có chạy đua là đều thắng. Họ leo hết ngọn này tới ngọn khác. "Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy".
Có cái gì thì cầm cố cái đó, từ xe hơi tới đồ dùng. Bài Tựa này, cụ Nguyễn Hiến Lê viết từ năm 1951, lúc cụ dạy học ở Long Xuyên. Mười phần chắc chìm hết năm.
Tôi quen một người làm giám đốc một công ty bảo hiểm lớn trong 15 năm. Hai ba ngày sau, ông lại nhận được bức thư nữa của thiếu phụ và bà ta quả quyết rằng, mặc dầu khéo che đậy thế nào đi nữa, ông cũng vẫn là một kẻ "dối trá, phản bội và khốn nạn". Mụ chỉ kiếm cái vui bỉ ổi là đã bôi nhọ được một người cao hơn mụ cả ngàn bực.
Nhưng thú thật cùng bạn, hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào. "Má tôi bỏ nhà hồi tôi hồi chín tuổi và ba tôi mất hồi tôi có 12 tuổi. Vì nếu ngăn cảm thì họ gây rối liền.
Mới rồi anh ta nói với tôi: "Bây giờ tôi nhận thấy rằng tôi đã theo đúng phương pháp ấy mà không hay. Howell, nay đã quá cố, nói với tôi rằng khi còn là một viên giám đốc trong uỷ ban U. Chúng ta học bằng cách hành.
Tuy nhiên, cơ quan quan trọng nhất vẫn là mắt. Bà rất điềm đạm, bình tĩnh, như không bao giờ lo lắng hết. Việc tới làm liền và không còn thấy những đống giấy tờ bỏ dở nó trừng trừng ngó tôi, làm cho tôi buồn bực nữa.
Franklin Bettger, người cừ khôi nhất của Mỹ trong giới bảo hiểm, không đợi tới năm giờ sáng lập chương trình công việc trong ngày. Trong cuộc kinh tế khủng hoảng, lương trung bình của nhà tôi là 18 Mỹ kim mỗi tuần. Kinh nghiệm đã dạy tôi rằng nên bỏ rơi ngay những kẻ nào chỉ muốn bắt chước người".
Nhiều người mệt tới nỗi lăn ra ngủ, không kịp ăn. Chúng đáp: "Chúng em không có ba má". Đó là phương thuốc rẻ nhất ở đời - mà cũng thần hiệu nhất nữa.
Bạn xả hơi ra sao? Bạn bắt đầu để cho tinh thần nghỉ ngơi hay để cho thần kinh hệ nghỉ ngơi trước? Cả hai cách đều không được. Không đủ lực để sống theo mình "nguyên nhân sâu kín của các chứng bệnh thần kinh". Mà bây giờ chúng đã sắp nhốt tôi vô cái ngục hiểm độc kia!
Anh quyết làm cho công việc buồn tẻ của anh thành ra vui thích. Không bao giờ tôi lo lắng về tương lai vì tôi hiểu không một ai có thể tưởng tượng tương lai sẽ ra sao được. Cuốn này dày 215 trang, bảo ta biết phần rủi của ta trong đủ các môn cờ bạc và cũng bảo ta phải biết phần rủi tính theo một cách khoa học về hàng chục ngành hoạt động khác nhau nữa.