Pim Dit

Lên đỉnh cùng cậu em trai chồng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ngồi cho thời gian trôi qua không vương vào ký ức. Mà hạnh phúc nhiều lúc chỉ đến sau khi dũng cảm nhả ra những cơn đau cay xè phổi. Họ xích lại gần nhau trong mối quan hệ đồng nghiệp, bè bạn.

    Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại. Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu. Dù sao việc bị phê bình tôi quá cũng làm hắn nao núng qua tối.

    Thi thoảng chúng bay rợp trời. Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình. Tôi đáp cứ năm phút thì nó tự động ngắt.

    Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng. Họ bảo: Cháu làm sao sánh được với Bác. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực.

    Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả. Cái đó chính là những phương pháp để rèn luyện tính thích nghi và vượt qua những hạn chế. Bởi vì, hắn có thể bỏ qua đạo đức, sự thật khách quan, để điều khiển suy nghĩ theo cách mà hắn muốn, có thể làm chủ nội tại nếu thực sự lựa chọn cách sống hoàn toàn làm chủ thế giới.

    Người gác sở thú hỏi: vào trường hợp của cô, cô có ra vì mấy hạt lạc không. Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó. Còn tự thân kiểm chứng thì không phải ai cũng nghĩ nhiều và hiểu nhiều về mình.

    Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu. Bạn còn phải sống dài dài. Với bác gái, tôi không dám im lặng khi bác hỏi.

    Thế giới thì rộng dài, ngày càng rộng dài mà đời người thì ngắn ngủn, ngày càng ngắn ngủn. Nhà văn nhắm mắt lại. Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật.

    Lần sau không thế nữa nhé. Trí nhớ của con người không dành để quan tâm được đến tuốt tuồn tuột mà để biết lưu lại cái mình cần. Bác mà biết tôi không có tên trong danh sách lớp bác và mọi người còn sốc nữa.

    Một phần vì sự tàn ác của kẻ nắm quyền lực. Làm gì có lí do gì mà khóc. Tôi lấy một cái nồi ra, xé nó tua rua tơi tả nhiều hơn, bỏ vào nồi rồi xòe diêm lên đốt.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap