Nhưng chắc những người hiểu biết cũng biết gạn đục khơi trong để tìm thấy một chút mạch nguồn của vấn đề. Anh bị tổn thương khi thay vì chấp nhận sự thất bại bị vượt qua, họ đốn anh. Đêm nay viết, ngại thay bút mới.
Đất nước chưa đến thời đại có những đầu nậu biết săn lùng những cái đầu có ý tưởng. Mà tôi đã làm gì có những cái đó. Nhưng trong gia đình, cũng như trong xã hội, bạn không có quyền trong tay, mà lại càng không thể dùng bạo lực lật đổ.
Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống. Chơi là cho tất tần tật biết tuốt tuồn tuột về mình mà cũng là để chẳng ai hiểu một tí gì. Lũ báo đen, báo hoa mai thì nằm im lìm.
Chắc hôm nay có việc gì. Tôi không để ý lắm đến chuyện lên xuống. Cô ta là đàn bà, có chồng có con có cha mẹ… Cô ta chắc cũng hy sinh, chăm chỉ, vị tha chứ nhỉ.
Có ai bảo: Loanh quanh luẩn quẩn cũng là chơi. Thế giới trong óc thật hỗn tạp. Vào ngủ tiếp đi con.
Ai có lương tâm và danh dự của người nấy. Từ đó cháu đi đâu cũng xin phép em, có hôm nào đột xuất, cháu luôn gọi điện về. Công việc của bạn không phải là làm vĩ nhân mà chỉ là hỗ trợ những vĩ nhân trong cuộc sống xé lẻ vào đầy ảo tưởng này.
Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ. Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra. Cái đuôi ngoe nguẩy một lát rồi dừng lại.
Hôm thì tôi nháy ông cậu: Nó đang trên đường về hoặc không biết nó đi đâu. Đôi lúc là lạ một cách ngộ nghĩnh và khó hiểu. Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt.
Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian. Như đã nói, độc giả rất lười tìm đọc sản phẩm chưa có thương hiệu. Và vì thế lại càng khó điều tiết sinh hoạt của mình.
Là những nguyên cớ để bạn tha thứ, tha thứ mãi mãi. Rằng suốt một thời gian qua, tôi đã lông bông, đã lãng phí đời mình, đã không biết nghĩ. Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân.