- Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc. Giờ thì anh chẳng có thể làm gì được nữa. Tôi cứ luôn thắc mắc không biết chuyện gì đã xảy đến với cậu.
Liệu đó có phải là mảnh đất mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên không? Nếu thực tế một chút thì ta cũng có thể nhận ra điều này là không thể. Sao mà hai người lại gặp được nhau sau ngần ấy năm biệt tích nhỉ? Thật là một sự tình cờ ngẫu nhiên. Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó khăn hơn nhiều.
Vì vậy hãy giữ im lặng và đi đi. - Ta còn đang suy nghĩ. Nott nghĩ rằng có lẽ thần Gnome đang nói dối.
Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng. Một thoáng suy nghĩ. tôi chỉ đang cố giúp cậu hiểu để có được sự may mắn.
Bất thình lình, một cơn gió lạnh ập tới khiến chàng rùng mình, và một việc mà chàng không thể nào tưởng tượng đã xảy ra. Đang dò dẫm trong bóng đêm, bỗng anh cảm thấy con ngựa đen của mình dẫm chân lên một chỗ đất mềm, ẩm ướt, và trên cao các nhánh cây đã được chặt quang đãng. Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi.
Cậu là người bạn thân duy nhất mà tôi có,mà tôi luôn nhớ về. Thế nhưng chàng đã biết được hai lý do tại sao Cây Bốn Lá thần kỳ chưa bao giờ mọc được trong khu rừng Mê Hoặc, và chàng tin chắc rằng mình sẽ còn biết nhiều hơn nữa vào ngày mai. - Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà.
Mỗi năm, tôi đều thay đổi những chiếc túi bán chạy nhất, tôi luôn chỉnh sửa lại kiểu dáng để làm cho chúng ngày càng hấp dẫn hơn. Anh không thể nhận ra rằng mình cần phải làm một cái gì đó, vì thế Nott trở nên vô cùng khốn khổ. cho tới khi cơn mưa hạt giống khác đổ xuống vào năm sau.
Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng: Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Trước khi Nott kịp trả lời, anh nhận thấy áo quần Sid rách bươm, bám đầy đất và đôi giày thì lấm lem bùn đất.
Đó là lý do vì sao hắn đã gạt ngươi và Nott để đảm bảo rằng một trong hai ngươi sẽ chết thay cho hắn. Cuộc đời tôi xuống dốc đến độ đã có lúc tôi biết cơn đói là như thế nào. Ta được biết là trong năm ngày nữa, một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này.
Thế là hiệp sĩ áo trắng phi ngựa thẳng đến mảnh đất nhỏ tươi tốt và sẵn nước của mình. - Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ? Nó vốn là nơi vệ sinh của các chú bò lùn mười hai chân, vì thế nó rất tươi tốt và nhiều phân bón.