Hành trình tới được khu rừng Mê Hoặc quả là một chặng đường rất dài và mệt mỏi. Lâu lâu, chàng ngồi dậy ngắm nhìn mảnh đất nhỏ bé vừa được tưới bởi một dòng suối mát. Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.
Chúng đổ xuống ào ạt, không chỉ một hạt mà vô số kể cứ như trận mưa xuân vậy. Người ta thường nói: "Còn nước - còn tát. Và tôi tin rằng mình sẽ làm được.
Ta biết rằng Morgana sẽ dụ bán cho ngươi may mắn của mụ ta và kích động nhà ngươi đến đây tìm giết ta. Mười tuổi, tôi đã bắt đầu phải đi làm kiếm tiền phụ giúp gia đình, đúng ngay cái hồi mà nhà cậu biến mất một cách bí ẩn. Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó.
Điều quan trọng chính là những việc mà con đã làm để chuẩn bị cho nó. Tôi không có nhiều sự lựa chọn lúc đó. Mà nếu giả sử sau cùng cây bốn lá không mọc lên ở đây thì ta cũng không còn ân hận, vì ta đã làm hết sức mình, đã làm tất cả những gì có thể làm được.
May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó". Và Sid cũng nhớ lại một lời khuyên luôn tỏ ra hữu dụng với chàng: "Hãy hành động ngay bây giờ, đừng trì hoãn nữa". Cả hai đều im lặng, suy nghĩ của họ còn đang mãi đắm chìm vào câu chuyện thẩn thoại kỳ lạ nọ.
Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn. Nếu ngươi đánh thức chúng dậy thì đêm nay chúng sẽ không hát nữa. Khi cha tôi mất đi, tôi thay ông quản lý nó.
Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không. Thực ra trong lòng Nott rất oán hận Merlin vì anh nghĩ mình đã bị gạt suốt mấy ngày qua. Sau năm tiếng đồng hồ rong ruổi trên lưng ngựa, Nott nghe văng vẳng đâu đây tiếng thác nước đang chảy.
Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. Những lời thần Gnome đã nói vẫn còn ám ảnh anh. Chàng vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn.
Sau năm tiếng đồng hồ rong ruổi trên lưng ngựa, Nott nghe văng vẳng đâu đây tiếng thác nước đang chảy. Dù cho khu rừng Mê Hoặc là vô cùng rộng lớn nhưng ta muốn tìm ra nó, ta biết những người có thể giúp được ta. Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra.
Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế. Ai cũng mong muốn có được may mắn và thành công. Sid hết lời cảm ơn thần Gnome.