Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá. Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh. Tôi sợ những sự quen thân, gần gũi mà không hiểu nhau.
Nhưng không phải là tất cả. Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế. Việc lựa chọn lăng xê và cộng tác làm ăn với tôi sẽ đem lại cho họ không ít màu mỡ sau này.
Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào. Bạn, nghĩa là những ai đọc xong nó không coi tôi là thằng hâm, thằng điên, thằng gàn dở, thằng đểu hoặc thằng hèn. Mới dám nửa đùa nửa thật như thế.
Sự nặng nề chính là sự nặng nề trong cách nghĩ của mọi người về cháu. Mà không xuyên sang tai bên kia. Thật ra sự thể có cái gì đâu, mọi người lo quá làm khổ nhau.
Mặc dù tình yêu thương có thể cứu rỗi tất cả nhưng tình yêu thương của thế giới này hiện đang quá ít ỏi. Tự an ủi anh mới bước vào đời không ăn thua. Ta không phải là tên sát nhân.
Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm. Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn. Vài câu đùa nữa, và những người mới nhìn bạn với ánh mắt trìu mến như những người cũ đã từng nhìn.
Vì thế, bạn chỉ chơi với chúng thôi. Khi đưa những gì viết về tranh đấu và nhiều thứ khác cho bố mẹ đọc rồi nhận được một phản ứng (bề ngoài) tương đối ơ hờ. Nếu bạn chấp nhận sống theo cách của họ.
Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc. Còn anh không chống cự thì họ sẽ để anh sống như một con chó ngao nho nhỏ trong vô số con chó ngao của họ. Nhà văn nhắm mắt lại.
Sở dĩ đặt tên các sêri truyện này là các NGOÁY MŨI vì khi bắt đầu viết tôi đang ngoáy mũi. Hắn cũng thông minh đấy chứ. Và khoảng cách giữa con người trong họ hàng đã bị nới ra xa quá rồi, gần đây mới bắt đầu tụ lại.
Nhưng bạn vừa tập thể dục vừa lo quên béng mất chúng. Ông anh múc hai gáo nước đổ vào lò than. Chỉ như mỗi ngày đều đều ăn một phát búa gỗ vào đầu.