Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây. Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không. Tôi sống nhờ vào số tiền mọi người thưởng cho khi làm giúp họ những công việc lặt vặt.
Mười tuổi, tôi đã bắt đầu phải đi làm kiếm tiền phụ giúp gia đình, đúng ngay cái hồi mà nhà cậu biến mất một cách bí ẩn. Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể. Nhưng biết đâu Merlin không nói dối? Nếu đó thật sự là cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận thì sao?
Bà sẽ không còn phải lo lắng về những bông hoa ly của mình nữa. Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn. Ta - Merlin, biết hết tất cả.
Tôi cần phải hiểu rõ hơn bất cứ ai khác về các loại túi da. Tay chàng rớm máu và dính đầy đất. Anh đã luôn nghĩ rằng mình đáng được may mắn.
- Tôi đã học được điều khác biết giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự qua một câu chuyện kỳ lạ mà người ông quá cố thường kể cho tôi nghe. - Đó cũng chính là điều tôi đang suy nghĩ đấy, anh bạn thân mến ạ. Cuộc đời tôi xuống dốc đến độ đã có lúc tôi biết cơn đói là như thế nào.
- Còn tôi thì không thể nào lầm vào đâu đượccái nhìn thẳng thắn và chân thành của cậu. Bà có thể nói chuyện với ta không? Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi.
Anh chỉ muốn trừng trị Merlin ngay lập tức nên anh nhanh chóng đồng ý. Nhưng nếu Merlin đã lừa anh thì tại sao anh vẫn còn ở đây chờ đợi mãi? Chờ đợi nghĩa là tin vào Merlin, hy vọng vào một sự may mắn sẽ đến, nhưng càng chờ thì anh lại thấy may mắn đang ngày càng xa dần anh. - Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó.
chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ? Ta sẽ mang nó về đây. - Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này.
Chưa bao giờ có ai thay đổi đất trong khu rừng này cả. Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. - Merlin, Merlin! Ngươi đâu rồi? Dù ngươi có trốn ở đâu thì ta cũng quyết tìm ra ngươi! Tại sao ngươi đã dám lừa ta.
Chàng muốn cảm ơn ông thật nhiều. Không một giây lãng phí, Sid liền leo lên lưng ngựa. Tay chàng rớm máu và dính đầy đất.