Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì. Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. - Đó cũng có thể là một lựa chọn.
Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng. Tớ rất ghét những thứ đó. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.
Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!
Tớ phải cảm ơn cô ấy vì điều đó! - Jones chia sẻ một cách tự nhiên và nhẹ nhàng. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. - James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết:
- Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
- Đó cũng có thể là một lựa chọn. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt. Và chính cậu là người sẽ làm điều đó.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? (Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu. Càng ngày anh càng cảm thấy
Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: - Khởi đầu thì khá tốt.
Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng. Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai.