Sau khi cơn giận dịu đi phần nào, ông nói: Tôi thích anh. Anh rất hăng hái mỗi khi nói về lĩnh vực truyền thông hay đảng Cộng hòa. Ông ấy đồng ý mua một bộ sách.
Lúc đó quả thật tôi mừng đến nỗi hai tai cứ ù đi. Nếu sự hiện diện không thật sự cần thiết, hãy nói lời từ chối khéo và hẹn đến một dịp khác cần thiết hơn. Tôi chỉ còn biết thở dài ngao ngán chờ…tới giờ chương trình kết thúc.
Nếu đã đến nơi rồi thì bạn phải vui vẻ và thoải mái. phải không? Dạo này cô bé ấy học hành ra sao? Thậm chí ngay cả vợ của Sullivan cũng liên tục đưa tay lên dụi mắt.
Việc tương tự xảy ra khi Ross Perot quá bộ đến chương trình của tôi vào ngày 20/02/1992. Nếu đang nói những chuyện thuộc chuyên ngành của mình, cần chắc rằng người đối diện có biết những thuật ngữ chuyên ngành mà bạn đang sử dụng hay không. Khi ngồi trên ghế khách mời trong chương trình của tôi, Cuomo cũng khiến người ta phải thán phục như thế.
Khán giả thấy tôi đột nhiên biến mất. Khi trình bày một dự án, khi phác thảo một chiến lược… càng hăng hái bao nhiêu thì năng lực của bạn càng được đánh giá cao bấy nhiêu. Cả Regis và Kathie Lee đều hoàn toàn biết rằng việc này không có gì sai cả.
Tôi đã chọn đúng đề tài để nói. Ba mươi năm về trước, khán giả chưa nghe nói đến tên tôi. Nếu nói chuyện hài hước, có nghĩa là bạn đang giúp tất cả mọi người đều cảm thấy thoải mái.
Một trong những điều khiến Ted trở thành người trò chuyện hấp dẫn nhất là vì bản tính ông rất ghét phương tiện truyền thông đại chúng. Ngược lại, bổ ích mà không hấp dẫn thì khán giả sẽ bật ngay sang kênh khác. Đài phát thanh ở Miami, chuông điện thoại reo .
Ngay lập tức, Sam tạo được sự thân thiện bởi câu chuyện này như một dải keo dán anh vào khán giả. Stacey đã mời tôi là một trong năm người phát biểu tại lễ tang. Loại câu hỏi này là một cách thức mà bạn không thể bỏ qua nếu muốn cuộc chuyện trò thú vị và sinh động.
Bạn có những ý tưởng độc đáo về lãnh vực này hay không? Khả năng chuyên môn của bạn như thế nào? Ngoài ra, bạn còn có những mối quan tâm gì về lĩnh vực này? Đến giờ giao thừa thì chạy ào đến bữa tiệc tiễn đưa năm 1958 và đón chào năm 1959. Đây chính là sự khôn khéo và nhạy bén của bạn.
Một cảm giác tội lỗi thoáng qua trong đầu tôi. Có thể bạn thấy chán ngấy và bực bội, nhưng hãy kiềm chế sự bực bội đó lại, và chớ có nói với ai trong cuộc họp là: Tôi chưa từng nghe ai phát biểu mà ngốc nghếch đến như vậy!. Trong ngành phát thanh viên thì chúng tôi luôn có một học thuyết công bằng.