Mathon để cái hòm trên sàn nhà, ngồi xổm xuống mở nắp bằng cả hai tay và nói: Không biết bao giờ tôi mới đạt được ước mơ có được một cây đàn lia lớn hơn để có thể gảy nên những khúc nhạc mà tôi ao ước. Quả thật, khi đã được tự do, tôi nhận thấy cuộc sống tốt đẹp hơn rất nhiều.
Rồi cháu hãy hình dung ra từng đoàn người bước xuống những hố đất sâu, xúc đầy một giỏ đất rồi vác lên vai, trèo lên thành hố trơn trượt để đến đắp vào bờ kênh. Bắt đầu từ một số vốn nhỏ, tôi đã mở rộng vốn cho vay và cho nhiều người vay. – Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý.
Tất cả mọi người đều nhìn quanh và chờ đợi, nhưng vẫn không có ai lên tiếng. Để làm khiên, mỗi năm ông Aggar đều phải mua đồng từ những người phương xa mang đến bán. - Sau này, con mới biết, đó chỉ là một âm mưu nhằm lừa gạt tiền bạc của những người chân ướt chân ráo mới đến như con.
Tuy rất thắc mắc nhưng tôi vẫn cẩn thận làm theo lệnh bà. Tuy nhiên, vua Nabopolassar đã mất trước khi nhìn thấy công trình hoàn tất. Nghe vậy, ông thật sự rất thất vọng.
Ông thì không hiểu gì cả nên hỏi anh ta: Ông cũng không rèn luyện được những đức tính tốt như kiên nhẫn, cần cù và chịu khó. - Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép?
Những đồng tiền cháu tiết kiệm được sẽ là hạt mầm của cây giàu có. Ba ngày sau, người đầy tớ riêng của bà Sira gọi tôi tới gặp bà. Một ngày nọ, cha tôi hồ hởi tìm đến và thuyết phục tôi tham gia vào một vụ đầu tư.
Tôi vô cùng sung sướng với cuộc sống trong giấc mơ đó! - Nhưng tại sao tất cả mọi người không thể học được cách thức kiếm ra nhiều vàng để trở nên giàu có? – Nhà vua hỏi lại. Thông thường công việc ở lò bánh kết thúc vào buổi trưa, nên ông nghĩ ông Nana-naid chắc hẳn sẽ đồng ý cho ông làm bánh đi bán vào buổi chiều.
Ngay ngày hôm nay, tôi phải đến thăm mẹ tôi đang ốm nặng, và chẳng có đứa nô lệ tin cậy nào để làm việc đó. Anh buộc phải ngồi đây và uống nước lạnh trong khi Dabasir ăn ngấu nghiến cái đùi dê thơm phức. Ông ấy chào ông rất nhiệt t
Họ đều đang đi làm để nuôi sống gia đình, nên đồng ý trích ra một phần mười số tiền kiếm được góp vào công trình đó cho đến khi nào mảnh đất được bán lại. – Tôi cảm động nói, rồi chợt hỏi bà – Thưa bà, theo bà thì con có linh hồn của một người tự do hay của một kẻ nô lệ?
- Nếu họ vay vì mục đích làm việc kiếm tiền, thì điều đó vẫn có thể xảy ra và số tiền vay đó đảm bảo họ sẽ trả lại. Bởi vì, chính tôi cũng từng chứng kiến điều đó. Điều này khiến cho tôi thích thú và tập trung nỗ lực làm việc nhiều hơn.