Pim Dit

Dấu chồng lén lút với chủ nhà trọ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi thấy thương chị út, cũng không nhiều lắm, tính chị không hợp với ngành an ninh dù mai đây cũng chỉ làm trong văn phòng. Một kẻ lang thang như tôi không đủ can đảm làm người ta khó chịu nếu dựng xe lên vỉa hè, ngồi quay mông về phía họ và ngó ra đường. - Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn.

    Có lẽ chỉ viết đến đây thôi. Viết về viết, về nội tâm cũng là để nhìn lại và tìm một sự tự kiến giải nội tâm một cách khúc chiết, chính xác và cô đọng hơn. Nhưng mà bạn này, tôi không tin vào tính bản thiện bao la của con người đâu.

    Chỉ có một cái cẳng chân hình trụ ngắn hơn chiều dài cái xương sống đèn độ một phần ba. Thua còn có năm nghìn an ủi. Mặc cảm khi viết về mình và đang viết không phải để ngợi ca những người xung quanh.

    Tôi biết, sự muốn mới này mới hơi sự muốn mới trước đó, trong tôi. Ở đây, bạn thấy bệnh tinh thần của bác còn nặng hơn của bạn. Nhưng rồi khi có thêm nhiều vết thương và nhiều sẹo, bạn thấy cũng được thôi.

    Một pho tượng im lìm. Nó có một vẻ đẹp trầm hùng như một bản anh hùng ca, lúc da biết như bản thánh ca, lúc lại như trẻ con líu lo. Cho từng tờ vào lửa.

    Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ. Cuộc đời bác không đơn giản thế, bác còn tạo ra, nuôi dưỡng và giúp đỡ (cũng như nhào nặn) những con người mà sự bù trừ không đủ trí tuệ để tính toán. Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi.

    Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy. Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi. Ta khát, ta muốn uống cạn sự lương thiện trong con người mình để có thể phá phách.

    Cái tình cái lí phung phung phí phí bầu bầu bí bí lí nha lí nhí. Cái sịt mũi không còn là cái sịt mũi do bị cảm. Chẳng có gì đáng bực cả.

    Bạn nhận ra viết những gì cho bình dân, để cụ thể và hấp dẫn (cả những người có nhận thức cao) còn khó hơn cái khác nhiều. Và sự yên bình lâu dài sẽ không đến nữa. Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi.

    Từ chuyện con chó ngao mà suy lớn lên thì việc quyết định hành động của một chính quyền có thể là quyết định của một tập đoàn kinh tế. Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát. Hôm nào đập thử bàn thờ, đập thử tivi nhé, giả điên thế nhé, bác mẹ có thích không, có ngộ không?

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap