- Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. - Tức là cậu sẽ tổng kết ba vấn đề sau: những điều đã hoàn tất tốt, những điều cần cải thiện và những điều học được từ công việc. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình.
Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.
Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra.
Nếu không xảy ra những rắc rối ấy, chắc tớ cũng chưa học được cách giao việc cho nhân viên sao cho hiệu quả. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. - Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà đã ba tháng kể từ ngày họ được nhận công việc mới.
James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh. Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó. Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao.
Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi. Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu
Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?". Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.
- Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ.
Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc.