Mình vẫn thích giúp kẻ khác. Bức thư đó, ông giữ trên ba mươi năm và đưa tôi coi khi ông lại nghe lớp giảng của tôi. Zoroastre đã dạy quy tắc đó cho dân Ba Tư thờ thần lửa.
Tôi đương lo lắng việc của tôi đây. Tôi kính phục những em nhỏ đó. Adoo, Tổng trưởng thời Tổng thống Wilson, tuyên bố: "Lý luận không thể nào thắng được một người ngu hết".
Rút cục người ta tin theo ông hết. Người ở gái thấy tình cảnh đó: chị không biết nghệ thuật viết sách và viết tùy bút, nhưng ít nhất trong trường hợp này, chị cũng có nhiều lưỡng tri hơn nhà triết học Emerson. Một vài nhà xuất bản muốn rằng những bức quảng cáo họ đặt phải làm liền.
Lựa năm sáu bức phác họa còn dở dang, ông chạy lại nhà chế tạo và nói: "Thưa ông, tôi muốn xin ông giúp tôi một việc. Ông ấy mong tôi làm lợi lớn cho ông mà không giúp cho tôi được một việc nhỏ. Hai sự đó không có chút liên lạc gì với nhau hết.
Mấy năm trước, Công ty Điện khí ở Nữu Ước gặp một việc khó giải quyết: làm sao cho Charles Steinmetz chịu bỏ chức chủ sở đi được. "Khi 8 tuổi, tôi về nghỉ hè ở nhà cô tôi. Mỉm cười với ai, tức như nói với người đó: "Tôi mến ông.
đều cần kiếm người để than thở. Hai người lại đứng trước cửa sổ, ông Eastman nhũn nhặn và kín đáo như thường lệ, lấy tay chỉ những công cuộc ông đã gây dựng để giúp nhân loại. Tôi không nói chuyện tôi cho người khác nghe nữa và ráng hiểu những nỗi lòng của người khác.
Một cuốn sách đó đập vào óc người ta một cách mạnh mẽ, vui vẻ và rõ ràng hơn là cả đống lý luận và con số. Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. Tôi đã có mặt trong hàng ngàn cuộc tranh biện, và có khi dự cuộc bàn cãi nữa.
Phải hoan hỉ giao du với người thì mới mong người hứng thú giao du với mình. Các nhà triệu phú của ta sở dĩ bỏ tiền ra cho Đề đốc Byrd thám hiểm Nam Cực vì Đề đốc hứa sẽ lấy tên của họ đặt tên cho những ngọn núi quanh năm tuyết phủ ở miền ấy. Để tôi mang về vẽ lại hết.
Vô ích - những lý lẽ đó không đủ. Ông Adolph Seltz, ở Philadelphie, trông nom việc bán xe trong một hãng xe hơi lớn, có một nhóm người giúp việc vừa bất tài, vừa vô quy củ. Chắc cả ngàn đọc giả cũng đồng ý với tôi".
Tới nửa đêm tôi xin phép ra về. cho nên, hôm nay chúng ta gặp nhau ở đây, không phải như thù nghịch nhau, mà như chỗ bạn thân và chính nhờ cái tinh thần thân mến nhau đó mà tôi thấy sung sướng được bàn với anh em về quyền lợi chung của chúng ta. Cho nên Franklin quyết chinh phục được lòng thiện cảm của kẻ thù.