Và nếu “ nhận thức nghèo nàn” hay “nhận thức sai lệch” này tấn công dồn dập và liên tiếp vào trong tâm trí của chúng ta, nó sẽ từ từ ngấm vào TIỀM THỨC của chúng ta và đấy chính là lúc ta bị sập bẫy! Đó chính là lí do tại sao có một câu danh ngôn rằng: Điều gì sảy ra chẳng quan trọng lắm. Khi Coring học lớp 3 thì sạp hàng của gia đình phải đóng cửa vì buôn bán ế ẩm trrong tình hình khủng hoảng kinh tế năm 1930.
Sau đó, tôi nghe tin có một trường trung học mới được thành lập ở Kuala Lumpur tên là Trường trung học Tunku Abdul Rahman, được đặt tên theo vị thủ tướng đầu tiên của Malaysia. Cuộc sống của anh dường như đầy ắp niềm vui và sự mãn nguyện. Với thế hệ học sinh, sinh viên thập niên 1970, ông là tiếng nói lương tâm.
Anh được huấn luyện trong điều kiện hết sức khắc nghiệt :học sanh bị đánh đập và bỏ đói nều không làm theo lệnh. Chúc các bạn tiếp tục phát triển và thành công. Vậy liệu ta có thể nói gì về những việc mà ta đã trải qua? Đó là những giây phút “cao quý”, “tuyệt vời”, “kỳ thú”, “gian khổ” hay “khó khăn”?
Tất cả khủng hoảng hay rắc rối hội tụ để đem “CƠ HỘI” đến cho bạn. Trong một ví dụ khác, chúng ta hãy giả định mình bị khánh kiệt vì một thất bại nào đó trong công việc đầu tư kinh doanh và chúng ta nợ ngân hàng hoặc một người nào đấy hàng triệu bạc. Anh không phàn nàn hay than vãn một cách cay đắng về sự bất tài của các đồng nghiệp.
Tôi chỉ biết rằng mình có thể đóng góp sức lực cho nơi nào thuê mình. Nhưng việc cố gắng chung sống với nhau về sau lại làm nảy sinh vấn đề”. Nhưng họ không làm được như thế.
Thực hiện điều tương tự trước khi đi ngủ. Nếu thiếu một trong hai yếu tố này, cầu vồng sẽ biến mất. Một hôm, có một thiếu nữ trong làng trót mang thai với bạn trai.
Cao trào của việc này xảy rả vào ngày tôi đang ngồi trên bao lơn và nghe một tiếng thét đằng sau…. Khoăng thời gian vài năm đầu tiên là một cuộc chiến đấu dữ dội. Khi bắt đầu bán bảo hiểm năm 1970, ông khởi đàu với một con số không.
B)Về mặt thể xác, anh ta thấy cuôc đời của mình thất bại, nhưng về mặt TINH THẦN, anh ta vẫn thất cuộc đời của mình vẫn còn nguyên vẹn sáng sủa. Khi thời gian trôi qua và anh nhận ra rằng càng ngày việc nói năng càng khó khăn hơn, anh thường chào hỏi bằng cách hua hua cây gậy của mình. ( Đây là một tục lệ ở Ấn Độ trong đám cưới, đàng gái phải cho quà hoặc tiền của để đàng trai tổ chức đám cưới).
"Khi một người bắn cung bắn không trúng đích,anh ta quay lại và tìm khuyết điểm bên trong bản thân mình . Tự mình ta chẳng làm được bao nhiêu. Có thể ta không thích khái niệm này nhưng sự thật là :"ĐẤU TRANH" làm ta cảm thấy cuộc đời mình đáng sống hơn !Trong nhiều trường hợp chính tạo hóa đã luôn gửi những thông điệp đó đến cho ta.
Một người kéo xe thông thường kiếm được 1,3 đến 4 USD một ngày. Tôi đọc hết ngày này sang ngày khác cho đến khi một người bạn cùng trường ở phòng bên cạnh thấy tôi quá mê quyển sách này nên đã mach cho tôi biết nó đã được ghi âm trong một cuộn băng. Cuộc đời chúng ta cũng thế.