Diệt cả những con virus có lợi cho sức đề kháng. Rồi, mẹ cứ đi ngủ đi. Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau.
Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn. Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại. Những lúc nàng nhìn vào mắt ta, nàng nhìn mãi nhìn mãi mà không chịu quay đi.
Tôi thì quen rồi, chắc ông anh thấy lạ lắm đây. Nhưng vấn đề là bạn tin nếu thế bạn sẽ chóng chết hơn. Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp.
Tôi tự hỏi mình đang làm trò gì đây. Sẽ dừng viết 2 phút để nghĩ ra 2 tiếng trước mình làm gì. Vào nằm chôn mình trong suy nghĩ.
Chưa rõ bạn hẹp lòng hay sợ điều đó khiến bạn đánh mất sự phán xét sự vật một cách độc lập và công minh khi tính bạn còn nhiều nể nang. Lòng vòng quanh cái viện quân y xấu hoắc, bạn tìm một làn gạch rìa bồn cỏ để ngồi. Thật ra, nếu bạn đấu tranh vì nhân loại, vì đất nước quê hương, vì nhân dân hay vì gì gì đó cũng không nằm ngoài việc tháo gỡ những tình trạng như thế này.
Hồi bé dì ghẻ bảo: Mắt mày gian lắm. Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình. Lăn đến chừng nào bay hơi và ngấm vào da thịt Nhân Gian đến hết thì thôi.
Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài. Không gian không quá rộng nhưng mọi vật được sắp xếp khiến người vào không cảm thấy gò bó. Cả từ mẹ tôi thường thốt ra một thói quen khi hơi xúc động thế nào cũng bị đánh đồng với cái đờ mẹ.
Vậy mà tôi đang viết. Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa. Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống.
Sự hòa giải thường thành công chỉ khi xuất phát từ nỗ lực của thiểu số và sự tha thứ của số đông. Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé. Ông anh cũng vuốt vuốt vuốt.
Chỉ biết mình mãi mãi lăn. Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình. Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu.