Pim Dit

Phang em gái xinh đẹp vô cùng dễ thương

  • #1
  • #2
  • #3
  • "Tôi nghe người ta nói rằng trong tủ sách ông ta có quyển sách rất hiếm, quý, tôi bèn viết cho ông vài hàng tỏ ý ước ao được đọc cuốn ấy lắm và xin ông làm ơn cho mượn trong vài ngày. Và kết quả là cả sáu vị bất mãn đó, trong hai năm sau, mỗi vị mua giùm cho chúng tôi một chiếc xe hơi mới". Nhưng có một nhà sản xuất khôn khéo hơn họ nhiều vì ông ta đã thâm hiểu khoa dẫn dụ người.

    Nhưng vẫn quyết chí học, học một mình. Sau khi chào hỏi cô tôi, ông hết sức chú ý tới tôi. Nghĩa là tôi nói cho họ giận, không cần tự đặt vào quan điểm của họ.

    Đúng vậy, ông Eastman trả lời - Tôi chở nó tự bên Anh về. "Làm nghề của tôi phải đứng đắn, đúng hẹn. Cho nên, bắt đầu tháng ba là chúng tôi phải sa thải một số nhân viên đi.

    Hội đồng quản trị hãng xe hơi xem xét kỹ các mẫu hàng rồi mời các người thay mặt đó lại một lần cuối cùng để bênh vực thứ hàng của họ. Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy. Trong những tiệm đó, sáng lập từ năm 1885, không bao giờ người ta đưa giấy tính tiền cho khách hàng hết.

    Nhà chế tạo lấy cuốn niên giám và tìm kiếm kỹ lưỡng, rồi nói với một giọng tự đắc rõ rệt: Các văn hào, thi hào viết được những cuốn sách bất hủ, các ông "vua dầu lửa, xe hơi. Hồi nhỏ tôi cũng như các em, cũng thích đốt lửa trong rừng lắm.

    Chẳng may, ông thầy đầu tiên dạy nó ca làm cho nó thất vọng: "Giọng mày ca như xé tai người ta". Nhưng tôi càng lớn tuổi thì lầm lỡ càng ít đi và có khi còn muốn tự vỗ vai mình nữa. Bạn sẽ thấy thiện cảm, nhiệt tâm và hảo ý chói lọi trong đoạn đó.

    Tôi bênh vực quan điểm của chú ấy thì tất chú ấy bênh vực quan điểm của tôi. Cho nên người ta trốn mày hết: không ai chỉ bảo chi cho mày hết, vì vô ích. Những câu ngăn ngắn như: "Xin lỗi đã làm phiền ông.

    - Tôi cho họ biết rằng tôi sẵn lòng nghe họ giảng giải rồi sau mới cho biết ý kiến của tôi. Nó muốn gì, đứa nhỏ đó? Trước hết, nó muốn bận bi-gia-ma (pyjama) như cha nó. Phải, độ năm giờ, ông trở lại, may ra tôi có khá hơn không".

    "Trời biết cho rằng tôi nhảy dở hết chỗ nói. Có phải để nói: "Xin ông đừng cho in tấm hình đó nữa, tôi không thích nó" không"?. Đã gần một năm, tôi khuyên công ty tôi in một cuốn tổng mục các khí cụ và vật liệu với cách dùng đồ đó, để các kiến trúc sư dễ tra cứu.

    Vợ chồng người đó rầy nó suốt ngày, không cho nó yên: "Má muốn con ăn cái này cái kia. Khi ông Amsel trở lại thăm nhà doanh nghiệp, ông vội nói ngay: Từ hai năm rồi, xứ đó bị tàn phá vì một vụ đình công làm đổ máu nhiều nhất trong nền kỹ nghệ của Mỹ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap