Nhưng cái chính là hai đứa phải tự biết liệu… O. Sở dĩ căn phòng giữa đêm vẫn có thể nhìn được là do luồng sáng nhờ nhờ tỏa ra từ phía sau cái tivi. Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không.
Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ. Một giọng trầm, một giọng cao kiểu trẻ con. Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt.
Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình. Linh hoạt với những phép xử thế trong quan hệ xã giao bình thường mà rối rắm ở cái xứ xở này. Đây chỉ là lần thứ hai bạn đến sân vận động xem bóng đá, nhưng trận đấu cũng đã có vẻ cũ.
Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình. Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận. Anh ta không thể nhẹ nhàng bay lên tránh cú đâm trực diện.
Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì. Cái đó làm bạn tỉnh ra. Rồi bạn lại bỏ tay ra, nó cũng chẳng thể làm bạn khó chịu.
Có đứa trẻ vừa mút kem vừa sán lại gần tò mò xem bà già bới rác. Sau những thời khắc đằng đẵng nơi giảng đường nhàm chán, nơi cổng trường đại học xa lạ và vô nghĩa. Hắn phải lừa phỉnh mình.
Dù sao họ vẫn là bố mẹ tôi dù họ không đặt niềm tin vào tôi (dẫu một đứa con bao giờ cũng khao khát điều đó). Chạy đi mua thì không có hứng. Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé.
Còn giọng cao thi thoảng ló ra khi giao tiếp với những người lớn thân quen mà bạn thấy mình bé con và có thể buông lỏng phần nào trước họ. Cậu em bắt đầu giới thiệu cho tôi chức năng các loại máy. Hay bạn đang tự đày ải mình bằng những thứ chưa bán được.
- Vậy mà tôi cứ định sẽ làm cho ông phải xấu hổ cơ đấy. Có thể đó cũng là một cách chơi của cậu. Cháu vẫn nằm trong chăn.
Muối thì về biển còn nước thì lên mây. Kiếm tiền cuối cùng cũng để làm gì. Tự nhiên nó rất dịu, như một câu hát, không hề bậy.