Trên màn ảnh, truyền hình hay sách vở, có nhiều điều cấm kỵ đã cất cánh bay đi bởi chúng không còn hợp thời. Tôi thức dậy, dụi mắt và ngó xung quanh… Ba giây sau, tôi nhảy chồm lên, nói lắp bắp: C… á… i…gì… th… ế… n… à… y…?. Đặc biệt là những chuyện mà gia quyến không hề biết về người đã mất, thì đây là dịp để bạn có thể chia sẻ với họ những kỷ niệm quý báu ấy.
Tôi nghĩ câu tục ngữ này sẽ truyền sức mạnh cho bạn. Tôi đã có trong tay đoạn nhạc dạo đầu cho buổi phát thanh đầu tiên: Swingin Down the Lan của Les Elgart. Cuomo trả lời Tôi sẽ nói về việc chống lại bản án tử hình.
Tôi chỉ là một nhà chính trị!! Các cầu thủ hai đội sẽ… Ngay lúc đó thì trận bão tuyết diễn ra. Đang bồi hồi với những câu chuyện nhớ về quê hương không sao kể xiết, chợt nhìn thấy ánh đèn sáng rực rỡ từ tòa Nhà Trắng bên kia (bữa tiệc này chúng tôi đã tổ chức ở tòa nhà lịch sử Decatur), thì lúc đó đột nhiên câu chuyện lại hướng về… Nhà Trắng, rồi thì chuyện quốc gia, chuyện quốc tế… Và sau đó? Một cuộc bùng nổ đề tài.
Lúc đó, tôi đã có cảm giác như mình là người giàu có nhất thế giới! Đồng hồ gõ 12 tiếng. Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet).
Bạn có ngạc nhiên không khi tất cả những thương gia thành công mà tôi biết đều là những người có tài ăn nói? Trong chương này tôi sẽ nói về những nguyên tắc cơ bản mà tôi đã học hỏi từ họ cũng như những kinh nghiệm của riêng tôi. Dịp nọ, hai anh chàng đều được Jeanette MacDonald mời dự một bữa tiệc vào tối Chủ Nhật. Nếu có một điều ước, tôi chỉ ước gì được nằm thẳng cẳng xuống một cái giường và ngủ.
Đơn giản nhưng hài hòa. Bối rối hay lo sợ chẳng giúp bạn giải quyết được gì. Một ngày nọ chúng tôi tình cờ phát hiện ra Moppo cùng gia đình đã cấp tốc chuyển nhà đến Arizona vì một lý do gì đó.
Nhưng trong chương trình của tôi, điều này làm cho Stevenson trở nên rất tuyệt vời. Bob chẳng bao giờ cố gây cười một cách không tự nhiên. Khi trình bày một dự án, khi phác thảo một chiến lược… càng hăng hái bao nhiêu thì năng lực của bạn càng được đánh giá cao bấy nhiêu.
Nhất là khi bạn chẳng có liên quan gì đến một đề tài nào đó đang được bàn tán. Đồng hồ gõ 12 tiếng. Vấn đề này nữ biên tập viên một tạp chí nhỏ đã đặt ra với một biên tập viên nam đồng nghiệp.
Tôi luôn chú ý đến cách làm sao để tất cả các bạn hữu đều tham gia vào bàn tròn. Một cảm giác tội lỗi thoáng qua trong đầu tôi. Kể từ đó mỗi lần nghe lại ca khúc Remember?, tôi đều thử khám phá ra những cảm xúc khác lạ, một nét hay mới nào đó.
Nếu tâm sự với họ rằng bạn có một khối u ở não, hoặc chỉ là tính nhát gan yếu bóng vía, họ sẽ cảm thông ngay với bạn và có thể sẵn sàng giúp đỡ bạn một điều gì đó. Những đồng nghiệp sẽ nghĩ gì? Họ không thể đánh giá cao bạn được. Tôi nghĩ cách hỏi này không có gì là sai cả.