Chăm lo bằng quỹ hỗ trợ đối với những người hi sinh và thân nhân của họ. Nhưng Watson đành chia tay người vợ trẻ và bé Tom để lên New York tìm cơ hội. Đó là điều cần thiết để ba con ngựa của công ty chúng ta cùng gắng sức với nhau, nếu không thì kết quả sẽ không như mong đợi.
Người ta chứng kiến Watson bắt đầu tư tưởng Không sa thải. Chúng ta đều biết rằng trong bất cứ việc kinh doanh nào cũng cần những con vịt hoang dã của nó. Nhà bình luận Spencer E.
Watson không được nhắc đến một dòng ở quê nhà, ngoại trừ vài tin tức ở New York. Chúng ta sẽ tận dụng những máy móc mà người ta định bỏ đi. Tiến sĩ Gibbon của Đại học Philadelphia cùng chia sẻ vinh quang với máy tính IBM trong sự kiện y học này.
Đó cũng chính là sứ mạng của công ty: Phục vụ các nhà kinh doanh. Có điều là, ngay cả khi đã tự dặn mình lớn lên trong nỗi giày vò bởi sự thiếu tự tin.
Watson tiếp tục chỉ ra mối quan hệ giữa con người khách hàng và con người nhân viên bên trong công ty: Cần đối xử tốt và quan tâm đến chính sách trả công hợp lý cho nhân viên để tạo động lực và khuyến khích. Trong những năm 1930, công ty đã tiên phong trong lĩnh vực máy đánh chữ có sử dụng điện nhưng thành quả cách mạng nhất là sự tiên phong của công ty trong lĩnh vực máy tính. Nhà nghiên cứu Maney viết rằng, khi trở nên giàu có ở CTR (tiền thân IBM), Watson thích mặc những bộ vest mắc tiền, che đi dấu vết nông thôn của ông.
Người ta vừa luôn kính sợ ông vừa nhận cảm hứng khám phá và lao lên phía trước từ ông. Lần này ông thắng tuyệt đối. hoảng chứng khoán lớn chưa từng thấy (39 năm sau mới lặp lại một lần nữa vào năm 1968).
Tom cải tổ quản trị phòng thí nghiệm bằng cách tuyển thế hệ kỹ sư mới, được Viện Massachusett đào tạo. Spenser Ante viết trên Business Week Online ngày Ai cũng đoán ra kết quả: cửa tiệm suốt ngày người ra kẻ vào, bà thì bán hàng luôn tay và cười nói luôn miệng.
Watson hiểu rằng đến lúc phải ra đi. Có thể khán giả còn chưa hiểu gì nhiều, đó là một danh sách các chức vụ mà ai cũng biết. Đó là một cách ông phát biểu tầm nhìn dài hạn cho tập đoàn.
Ông thấy rằng, công ty không tiến hành nghiên cứu thị trường, không tìm hiểu đối thủ cạnh tranh và, thật nguy hiểm, đó là tâm lý ám ảnh rằng thế giới bên ngoài phải nhất định trông cậy vào Big Blue nghĩa là công ty bán gì thì thiên hạ được nấy. Đó là Vanjoki, cấp phó của chủ tịch (kiêm CEO) Jorma Ollila, đã nói: Ở Nokia không có chuyện nhân viên sợ sếp. Ngày gia nhập công ty này, ông nhận thấy các bữa ăn trưa được phục vụ rượu bia.
Hãy làm tất cả những gì bạn thấy là mình có thể làm. Khi giảng dạy tại Nhật ông đã giảng rằng: Cách quản trị của Nhật Bản mang giá trị Nhật Bản. Riêng năm 1943, thời điểm cho rằng xuất hiện câu nói, thì biên niên này bỏ trống, không có sự kiện nào.