Sự thù oán không những làm tinh thần mất bình tĩnh, mà còn giết từ hương vị của đời sống đến những thú vui nhỏ nhặt nhất như ăn một bữa cơm ngon. Không đâu, đó là ý của ông Herbert E. Tôi lo vì tư tưởng có ung thư trong bao tử.
Ông nghe bọn tuỳ tùng phàn nàn về những chuyện lặt vặt hơn là về những việc lớn. Ta hãy vui vẽ và sung sướng hưởng nó đi". "Trước kia, tôi hay lo nghĩ, nhưng từ ngày chứng kiến một việc xảy ra tại West Dougherty tôi đã mất hắn thói ấy.
Một hôm, trong một cuộc đàm luận, tôi hỏi ông Mathieu Brush, Chủ tịch Công ty Quốc tế tại Wall Street rằng ông có dễ bị ảnh hưởng bởi những lời chỉ trích mà một người ở một địa vị như ông nhất định sẽ phải chịu không. Ông chép trong nhật ký rằng ông lo lắng ghê gớm khi Tổng thống mua trong một ngày 4. Ông Charles Schwab có tuyên bố trong một buổi diễn thuyết trước các sinh viên Đại học đường Princetown rằng người đã dạy ông một bài học hữu ích nhất là một ông thợ già người Đức, làm trong nhà máy thép Schwab.
Các y sĩ Hy Lạp đã cổ xuý nó 500 năm trước Thiên Chúa Giáng Sinh. Bà vui vẻ vẫy lại và bảo: "Con đợi đó nhé. Tôi rất sợ có khách đến chơi.
Nhưng xin đừng, trừ phi bạn muốn đọc để tiêu khiển. Trông họ, ta thấy ngay là họ thất tình, đau đớn vì bệnh não. Phần đông những thảm kịch ấy có thể tránh được, nếu nạn nhân chịu tìm ở Tôn giáo, ở kinh kệ, nỗi an ủi và sự bình tĩnh cho tâm hồn.
Chuyện tôi vừa kể xảy ra đã lâu rồi. Mấy năm trước, có lần lên thang máy trong một ngôi nhà chọc trời ở Nữu Ước, tôi thấy người coi thang cụt bàn tay trái. Cái thứ cách "tả-pí-lù" đó, tổng hợp quá, khô khan quá, đọc ngán quá.
"Tôi giúp nhiều bạn làm bài dịch và bài luận, có khi làm sẵn cả bài cho nữa. Nhờ có nó tôi sẽ tránh được hai nạn này là: hấp tấp và do dự. Làm sao tiêu thụ được bây giờ? Chúng tôi đã vay ngân hàng 350.
Vậy mà Thượng Đế vẫn nuôi chúng. Vì ông Lawrence Jones là người da đen, lại là người sáng lập ra nhà trường nói trên và đồng thời là mục sư trong giáo đoàn người da đen, nên ông bị buộc vào tội tích cực hoạt động gây ra cuộc phiến loạn. 000 Mỹ kim để tìm xem tại sao màu cỏ lại xanh.
"Tôi xin ngài giúp đỡ tôi một việc nhỏ. Nhưng về đời sống, đời sống hằng ngày của ông, thì Tolstoi 70 tuổi không khôn hơn Franklin hồi 7 tuổi chút nào. Anh ta khuyên tôi rằng: "Tôi biết đối với chị trong ngày này thì việc phải nằm tĩnh dưỡng một năm ròng là một sự rùng rợn.
Xin bạn đọc xem lại cụ Ben Franklin và ông H. Tôi muốn kết luận như vầy: bà Nellie Speer ở Nữu Ước và bà Ova Snyder ở Maywood đáng lẽ lo lắng và thiết hụt thì làm việc để kiếm thêm. Tôi có tỏ ý nghĩ đó với ông Levis E.