- Mỗi năm anh làm việc rất cật lực mà chỉ để dành được một đồng tiền vàng thôi ư? - Thông thường, cuộc đời của mỗi người đều phải trải qua các giai đoạn từ thuở ấu thơ cho đến bạc đầu. – Khôn ngoan là phải nắm bắt và đáp ứng ngay mọi yêu cầu của cơ hội khi chúng ta nhận thấy rõ kết quả của nó sẽ đem lại nhiều điều tốt đẹp.
Ông níu một người lại hỏi, người đó đáp: Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình. - Một chàng trai lên tiếng.
Công việc đã chứng tỏ nó là người bạn tốt nhất của ông. - Vậy con hãy làm theo lời khuyên tốt đẹp của cha ngay bây giờ đi. Nếu bạn muốn sống một cách thoải mái, thì ngay bây giờ bạn cần phải lên kế hoạch chi tiêu cho mình.
- Chính là như thế đó! - Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ. Thời gian đầu, những khoản nợ còn ít và nhỏ nên tôi vẫn còn chi trả được. Ông ấy đã thế chấp tất cả đất đai và gia súc để có vốn hỗ trợ cho việc kinh doanh của con trai mình.
- Nếu họ vay vì mục đích làm việc kiếm tiền, thì điều đó vẫn có thể xảy ra và số tiền vay đó đảm bảo họ sẽ trả lại. Tôi thấy mình cần phải sống một cách thoải mái, bằng cách đáp ứng tất cả những ham muốn của bản thân. Đầu tiên, chẳng thấy ai chú ý đến cả, ông cảm thấy thất vọng nhưng vẫn cố gắng tiếp tục rao bán.
- Bạn thân mến, ai là người có thể lên kế hoạch chi tiêu cho bạn? Nếu thế, có người nào đưa ra đề xuất khác để chúng ta tiếp tục thảo luận không? Bởi vì, bà thứ nhì tuy rất xinh đẹp, nhưng đang nhìn tôi một cách khinh bỉ tựa như tôi là một con giun đất.
- Đúng thế! – Mathon nói tiếp. Có phải thế không các vị. – Rodan vừa nói, vừa cầm lên một chiếc vòng xuyến bằng vàng có khảm những viên đá quý rất đẹp.
Nó nằm ở khoảng kinh độ 30, phía trên đường xích đạo, có khí hậu nóng và khô. Hôm nay nó ở đây, nhưng ngày mai nó đến nơi khác rồi. Cuộc sống của con chỉ đếm được từng ngày.
- Vậy là, nếu như để dành được năm mươi đồng vàng, thì anh phải mất năm mươi năm làm việc hết mình sao? Mặc dù tôi phải đi vay mượn người thân, bạn bè để trả nợ, nhưng các khoản nợ vẫn dây dưa không hết, thậm chí ngày càng nhiều hơn. Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói:
– Kobbi mở đầu bằng một câu chào thật trang trọng – Vâng! Cầu cho cái túi của anh luôn căng phồng và anh được bận rộn nhiều hơn trong xưởng làm việc. Lúc ấy tôi còn chưa làm nghề kinh doanh mà hàng ngày vẫn đi làm công cho người khác để nuôi sống bản thân và gia đình của mình. Cũng như vậy, nếu cháu chăm bón, tưới nước thường xuyên thì chẳng bao lâu cháu sẽ hài lòng khi đứng dưới bóng mát của nó.