Và cuối cùng, đi dự họp thì nhớ mang theo sự hài hước của bạn. Chưa có ai từng kết luận về trách nhiệm của một tổng thống hay hơn mấy từ này của Truman: Đồng đôla dừng lại tại đây (*), ông quả thật là một người ăn nói tuyệt vời. Cuối ngày hôm đó, Jack chạy ào về nhà để đưa cho mẹ không chỉ 2,5 đôla trả hóa đơn tiền điện thoại, mà là món tiền huê hồng tới những 24,5 đôla.
Chúng tôi tin rằng với lòng say mê và kinh nghiệm của mình, anh sẽ làm tốt Ông chủ của bạn tôi đã nói như thế sau khi nhận cậu ấy vào làm việc ở một công ty địa ốc. Đừng để một ai đó làm mất thời gian của tất cả mọi người. Cuomo cha đã nói cho tôi biết lý do vì sao.
Những câu hỏi giả định kiểu này thì chẳng bao giờ giới hạn đề tài lẫn số lượng. Thế rồi đột nhiên sau ba tuần, người phát thanh buổi sáng nghỉ làm. Đó là chia sẻ của tôi dành cho bạn.
Không thể để Jim lên chương trình được, phải bảo vệ cả hai chúng tôi. Thế là, lại thêm một môi trường nữa để tôi được nói! Sao bạn không bắt chước tôi nhỉ? Đặc biệt là khi bạn muốn nói chuyện hay diễn thuyết trước công chúng. Cách nói ôn tồn hòa nhã sẽ tạo độ tin cậy hơn là sự bộp chộp nhanh nhẩu.
Thế là chúng tôi đã có được một vài phút giây thư thả trong không khí u buồn căng thẳng. Luôn nắm rõ và khẳng định lại vấn đề. Tư thế chủ động này sẽ giúp bạn điều khiển cuộc phỏng vấn diễn ra hiệu quả và sôi nổi.
Cố lên nào Larry! Và tôi chợt nghĩ ra một ý. Riêng đối với tôi thì thế là ổn, chỉ cần nói được đôi ba câu ngớ ngẩn đó thôi cũng giúp tôi bình tĩnh và tự tin trở lại. Và điều này còn tùy thuộc vào sự khác biệt giữa các nền văn hóa, quan niệm đạo đức ở mỗi nơi nữa.
Một số người nghĩ là càng đóng góp vào nhiều câu chuyện thì tên tuổi của họ càng nổi đình nổi đám, mặc dù chả ai muốn nghe họ nói. Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng. Nếu không bạn sẽ bị lạc lõng đấy.
Người có giọng nói truyền cảm thì dễ thu hút và tạo cảm tình ngay từ những phút đầu gặp gỡ. Burns không giải thích gì thêm, chỉ nhấn mạnh hai tiếng: Đừng cười. Đến nỗi có lúc chúng tôi quên rằng anh nói khó nghe như thế nào.
Tôi có mặt ở đây không phải để tranh cãi về những môn thể thao khác. Ồ, đúng rồi, quả bóng! Bạn biết không, Arthur Godfrey đã khuyên tôi chỉ duy nhất mấy chữ: Tự nhiên mà nói!.
Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi. Không có âm nhạc, không có giọng nói của phát thanh viên, không có những tiếng bit, chỉ có nó được quyền truyền qua làn sóng. Tấm ảnh mà nó luôn luôn giữ gìn cẩn thận bên người.