Như Edward Albee viết trong vở kịch Câu chuyện sở thú, … khi cần thiết, chúng ta cũng nên đi một đoạn đường dài để sau đó, quay trở lại và nhận ra đâu là con đường ngắn hơn mà mình đang tìm. • Thất bại dạy rằng không phải lúc nào chúng ta cũng có được những gì mình muốn. Chúng ta cần phải biết chọn lọc những thức ăn cho tinh thần cũng như cho cơ thể.
Còn Einstein, người nổi tiếng là thông thái, nói: Tôi không ngừng suy nghĩ và suy nghĩ. Trong suy nghĩ của họ, có vẻ như việc phàn nàn đó tưởng sẽ trút bớt trở ngại của mình lên người khác, và chính điều đó cũng thể hiện rằng họ chưa chấp nhận khó khăn là điều vốn có của cuộc sống. Điều này hoàn toàn khác với sự lãnh đạm.
Có thể nghĩ rằng ông là người đầu tiên nói lên điều đó, nhưng tôi cho rằng nhiều người đã nhận ra điều đó trước khi Đức Phật đề cập đến vì thật khó mà tin rằng cuộc sống của những cư dân đầu tiên trên trái đất chẳng có chút khó khăn náo. Càng tỉ mỉ chừng nào, suy nghĩ và hành động của bạn càng bị lôi cuốn theo bức tranh đó chừng nấy. Cảng học hỏi, càng trải nghiệm, chúng ta càng thấy mình còn nhiều điều chưa biết.
Nhưng hãy nhớ là chúng ta có quyền lựa chọn. * Bạn có thực sự tin là bạn có thể đạt được mục tiêu đó không? Hãy viết càng cụ thể càng tốt và xác định thời hạn hoàn thành cho từng mục tiêu.
Có những thực tế mà chúng ta phải vượt qua để rồi rút ra những bài học cho mình, dù có thể muộn màng. Tôi yêu cầu từng nhóm sinh viên nêu ra những cách mà chúng tôi có thể giao tiếp bằng lời nói, và chia những cách ấy thành loại tích cực và tiêu cực. Người thành công không tìm kiếm thời gian, họ tạo ra thời gian.
* Chọn cho mình một tính cách từ đó hình thành nên con người mà chúng ta mong muốn: Chúng ta có thể chọn lựa giữa việc cho phép bản thân mình bị nhào nặn bởi những suy nghĩ, mong muốn của người khác, của môi trường chung quanh và việc trở thành một người như chính chúng ta mong đợi. Tất cả mọi thành đạt, dù lớn hay nhỏ, đều được kích hoạt do mục tiêu và cung cấp năng lượng nhờ động lực, ngoài việc nói đến tầm quan trọng của sự tự khích lệ, giải thích vai trò của khát vọng, niềm tin, và lợi ích của việc hình dung ra công việc trước khi thực sự bắt tay vào thực hiện, tôi lại nói về mục tiêu. Schweitzer nhận thấy rằng có quá nhiều người đã sống đến cuối đời mình mà chưa một lần biết đến ý nghĩa và giá trị của cuộc sống.
Tính cách vĩ đại nhất ở họ là khả năng giao thiệp với tất cả các dạng người trong xã hội và và biết khơi gợi những điều tốt đẹp nhất ở người khác. Tôi đã nghe người ta lăng mạ nhau thẳng thừng khi bàn cãi những điều chẳng có gì là quan trọng về những ban nhạc rock hoặc những vấn đề khác. Thành công mang lại sự tự tin, và sự tự tin mang lại nhiều thành công khác nữa.
Điều đó cũng có nghĩa là cuộc sống chúng ta sẽ thanh thản và yên bình hơn. Nó buộc chúng ta phải đương đầu bằng tất cả khả năng của mình để vượt qua. Nhưng hãy nhớ là chúng ta có quyền lựa chọn.
Một tư duy rộng mở là khởi đầu của sự tự khám phá và trưởng thành. Tôi đã tự lừa dối mình. Hãy đối xử với người khác đúng theo cách mà bạn mong muốn họ đối xử với mình…
• Luôn giữ thái độ sống tích cực. Lý do thực sự duy nhất cần phải có luật lệ là để giúp chúng ta quan tâm đến nhau hơn. Hãy đón nhận những khó khăn, bất hạnh như là một phần tất yếu của cuộc sống, hãy ngẩng cao đầu, nhìn thẳng vào nó, và nói: Ta sẽ mạnh hơn ngươi.