Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên. Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn. Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.
Về thời gian, bạn không phải là Hoàng đế Ba Tư mà! Xin phép bạn cho tôi trân trọng nhắc bạn rằng bạn không có nhiều thời gian hơn tôi. Bạn làm việc quan trọng đó lúc nào? Theo tôi lúc thích hợp nhất là lúc đi từ sở về nhà. Một nguy hiểm nữa, là mỗi ngày mỗi làm vội lên, chưa hết công việc này đã bị công việc khác ám ảnh.
Nhưng nếu không thể thu xếp sao cho số vốn 24 giờ một ngày đủ chi phí về thời giờ thì đời ta nhất định phải lúng túng. Nhưng việc không dễ đâu ban nhé. Xin bạn nhớ; không ai cướp được bảo vật đó của bạn.
Khi đã điều khiển phần tử vô kỷ luật nhất trong cơ thể phức tạp của ta thì ta phải tròng ngay ách vào cổ nó. Tôi không bảo bạn ngày nào trong đời, bạn cũng phải tận dụng trí não trong ba giờ đó đâu. Lẽ dĩ nhiên là bạn thích đọc báo (việc này có thể làm trong khi đợi bữa) hơn là nghĩ tới cái bổn phận bình thường mà quan trọng ấy - bổn phận tự xét mình - thì cái đó tùy bạn.
Tôi đã dẫn dụ cho bạn nhận thấy rằng luôn luôn có một nỗi bất mãn ám ảnh bạn, nỗi bất mãn ấy về cách thu xếp đời sống hàng ngày của bạn mà nguyên nhân chính của nó là bạn không làm xong những việc dự tính mỗi ngày, những việc ấy, bạn vẫn hy vọng làm được khi nào có "nhiều thì giờ hơn". Học cái gì? Điều đó không thành vấn đề, từ xưa tới giờ nó chưa bao giờ thành vấn đề. Và tôi đố bạn kể cho tôi nghe còn tám giờ nữa bạn bạn làm được những việc gì.
Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất. Và bây giờ tôi phải xét đến vấn đề là nên coi tuần lễ có sáu hay bảy ngày. Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó.
Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không. Tôi không bảo bạn ngày nào trong đời, bạn cũng phải tận dụng trí não trong ba giờ đó đâu. Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn.
Bạn có thể học những điều căn bản để hiểu âm nhạc. Có thời giờ thì bạn có thể kiếm ra được tiền bạc - thường là như vậy. Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên.
Ta hăm hở chạy đón chuyến xe điện cuối cùng và khi đứng nghỉ ngơi để đợi xe, thì nó đi đi lại lại bên cạnh ta và hỏi ta: "Này anh, anh đã dùng tuổi xuân để làm gì? Và bây giờ anh đang làm gì?". Có thời giờ thì bạn có thể kiếm ra được tiền bạc - thường là như vậy. Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy.
Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó. Vậy tôi xin lập lại và lập lại lần nữa rằng: nên khởi sự một cách bình tĩnh, khiêm tốn. Thế này thì khó chịu thật.