Trước tình trạng đó, sếp của James bảo anh nên giao bớt việc cho các nhân viên cấp dưới. Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm.
Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. - Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa.
Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. Nhưng quả thật, với một khối lượng công việc như thế, anh dường như không còn thời gian để chú tâm đến mọi thứ chung quanh và áp lực công việc khiến anh quên khuấy những nguyên tắc nhã nhặn trong giao tiếp.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? - Đó cũng có thể là một lựa chọn. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm.
- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.
Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời.
- Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có.
Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý.
Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống.
Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.