Làm ơn nhanh nhanh cho. Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại. Và với sự mệt mỏi ấy, tôi không đến được với những bộ mặt khác của đời sống.
Bạn vói tay tắt chuông báo thức và nằm chờ có thể ngủ tiếp. Có lẽ bạn đã rơi khỏi giấc mơ trước. Cứ ngỡ mình yêu mình.
Lát sau, thằng em đi vào. Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình. Con người thường chỉ trở nên biết ơn sau khi họ cảm thấy hàm ơn.
Hết 2 phút rồi mà chưa nhớ ra. Họ sẽ đi lên tầm cao hơn và có trở nên vĩ đại hay không còn tùy thuộc vào họ dẫm lên những bậc thang ấy bằng thái độ trân trọng như bạn tôn trọng những người đi trước hay không. Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới.
Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại. Hồi cháu học lớp 11, có một hôm cháu đi học xong không về nhà ngay. Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết.
À, hôm trước thằng em có hát bậy trong nhà tắm: Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc con lợn. Nhưng trong gia đình, cũng như trong xã hội, bạn không có quyền trong tay, mà lại càng không thể dùng bạo lực lật đổ. Tôi có thể giết họ bằng nhiều cách.
Bạn không đi trên mây bởi thế giới của những ý tưởng cũng rất đắt hàng. Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin. Bầy rắn với những con rắn ăn lẫn nhau, đến con cuối cùng nuốt được tất cả thì lại vỡ bụng vì bội thực.
Ở đây, bạn tự nhủ, bạn nằm một mình và than vãn chẳng để làm gì. Mà không, ngay từ lúc lấy lời khai, đồng chí ấy đã biết tên mình. Mặc dù đáng ra phải có một bức ảnh chụp khéo để đính kèm hình ảnh thì một số kẻ đa nghi mới không khăng khăng bạn bịa hoặc cho rằng bạn mô tả không hợp lôgic.
Như bình mình chẳng hạn. Cũng bởi vì chị vẫn giữ được những nét dịu dàng. - Mi chỉ lí do lí trấu, mi viết tỉnh như sáo thế này sao bảo bệnh, không phù hợp thì cũng phải cố lấy cái bằng mà thăng tiến chứ.
Đêm qua bạn ngủ lúc khoảng 23 giờ. Không biết thanh minh thế nào. Hồi bé dì ghẻ bảo: Mắt mày gian lắm.