Pim Dit

Trả bài không che em nữ học sinh mới vào nghề

  • #1
  • #2
  • #3
  • (Cái ý tưởng trước đó là con mèo trong tivi câu cá trong bồn đời). Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến. Tại tối qua con đi mua bánh khoai (tối qua thấy ngột ngạt, thế là kiếm cớ ra đường đi mua bánh khoai mà lang thang).

    Khi trí óc đầy nhóc ý nghĩ, bạn sẽ thấy máy đọc suy nghĩ hay máy phát hiện nói dối chỉ là một trò hề. Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe. Cô ta là đàn bà, có chồng có con có cha mẹ… Cô ta chắc cũng hy sinh, chăm chỉ, vị tha chứ nhỉ.

    Dù nó làm bạn mệt thêm nhưng nó khá được việc. Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội. Ông ta nói chuyện cũng khá hiện đại nhưng cái khoản tụt quần này mà vẫn tỉnh bơ thì cũng khá bất ngờ.

    Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống. Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động. Thôi thì tôi im lặng.

    Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy. Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy. Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?.

    Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê. Khi đã bước vào nền thể thao chuyên nghiệp của nước nhà hay bất cứ đâu mà muốn khẳng định tài năng thì nó cũng phải cứng cáp và cạnh tranh gay gắt. Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn.

    Họ chiếm tỷ lệ một trên hai lăm khán giả, hoặc một trên năm mươi gì đó. Bằng cách hiểu nó và để nó hiểu mình. Đang định đứng lên đi ăn.

    Vì thế, ông hãy nói chuyện với tôi như một đối tác làm ăn. Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút. Người bảo nghệ thuật là khó hiểu.

    Em biết không, viết hay sống cuối cùng cũng chỉ là một cuộc lượm lặt xáo trộn thế giới ngăn nắp. Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông. Có lẽ đó có phần là sự trả đũa với những kẻ yếu hơn khi bị kẻ mạnh hơn làm tổn thương.

    Với cái mà họ có trong tâm hồn, bạn nghĩ phần đông sẽ không coi thường bạn nếu có đủ dữ kiện. Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió. Bạn cũng đã khá quen với sự ngộ độc âm thanh.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap