Ông nghiêng người ra phía trước nhổ lên một đám cỏ dưới đất. Tay chàng mỏi nhừ, có lúc thanh kiếm trong tay run lên bần bật khi gặp phải rễ cây, nhưng chàng cố hết sức giữ chặt kiếm. Bỗng Jim thấy nhột nhột ở bàn chân.
Họ xứng đáng cần nó hơn tôi. Ở đâu? Đừng mất thì giờ nữa. - Ta đã nói là CHƯA BAO GIỜ rồi mà - thần Gnome bực bội hét lên rồi quay đầu bỏ đi.
Giờ chỉ còn là vấn đề chàng đã chon đúng địa điểm hay không, nhưng chàng cũng không còn mấy lo lắng về điều đó nữa. Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi.
Ngươi không cần sự chấp thuận của ta. Bà sẽ không còn phải lo lắng về những bông hoa ly của mình nữa. từ cách đây năm mươi năm vẫn không thay đổi chút nào.
Ngươi đã từng thấy vũng nước nào trong khu rừng này chưa? Mà cây bốn lá thì cần rất nhiều nước. Ngươi không biết là ta biết mọi loài cây trong khu rừng này sao? Ngươi không biết là tất cả các cây trong khu rừng này đều liên lạc thường xuyên với nhau qua các lá cây của chúng hay sao? Thông tin được truyền đi nhanh chóng qua các nhánh cây đan xen lẫn nhau. Nott quay lại và nhận ra Bà chúa hồ.
Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Nott vô cùng tức giận. Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm.
Ta chắc là ông biết mà. - Mình đã có đất rồi, bây giờ mình cần biết mảnh đất đó cần bao nhiêu nước thì đủ. Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ.
Bất thình lình, một cơn gió lạnh ập tới khiến chàng rùng mình, và một việc mà chàng không thể nào tưởng tượng đã xảy ra. Chỉ mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong hàng tỉ cơ hội khác. Tôi biết ơn ông thật nhiều.
Ngươi lúc nào cũng chờ đợi người khác mang đến may mắn cho mình. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình.
- Còn anh có phải là Jim không? - Max nhìn thật lâu và hỏi với giọng ngạc nhiên không xiết. Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của cây bốn lá nào trong khu rừng này cả. Điều này cũng không có gì là lạ.