Nhưng bạn sẽ phán xét những lời nguyền rủa của một bộ phận trong số họ. Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng. Thấy những tờ giấy rách thòi ra khỏi cuốn sách vừa xé và vừa gấp lại.
Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi. Chạy đi mua thì không có hứng. Tớ già hơn nó và thế là tớ đưa kẹo, nó phải bóc.
Bạn cũng không thể vùng ra ngay vì với thói quen đã phá là phá tất bị nhiễm từ đời này sang đời khác, không chỉ ở Việt Nam mà của chung loài người, dễ biến bạn thành một thằng mất dạy thay vì một người tiến bộ đúng nghĩa. Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi. Kẻ thắng thì làm gì đó với bàn cờ tan hoang.
Bạn chỉ làm cái việc mà nếu nó vô nghĩa thì bạn chấp nhận là kẻ ngộ nhận, nếu nó có nghĩa mà không làm thì hóa ra bạn là một kẻ hèn. Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau. Dùng hay không dùng thì có sao.
Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn. Bụi làm xỉn đi con đường nhựa xanh mới coóng. Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến.
Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú. Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy. Có lẽ, những con lợn ấy vốn dĩ là sản phẩm của những con lợn khác.
Nhưng chỉ có thể tốt nhiều hay ít, khó có thể tốt cho đủ. Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày. Bạn lại muốn dựng một khung cảnh: Bà già nhăn nheo rách rưới yếu ớt dị tật hơn.
Cảm thấy khỏe hơn một chút. Cây ở mỗi phố đều đẹp một kiểu. Mẹ tiếp tục lay bạn dậy, bạn cứ rúc vào chăn.
Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán. Như một con người từng trải, ông không thở phào nhẹ nhõm Tôi chẳng biết gì và tôi chẳng giúp gì to tát được cho ai cả, dẫu có ai nhờ tôi thường không từ chối bao giờ.
Có phải em đang muốn nói anh câm đi? Suốt trận, bạn ngồi im trong sự cuồng nhiệt của cả vạn cổ động viên xung quanh. Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình.