Bên tai loáng thoáng những điệp khúc trong bài hát làm người của bác. - Đó là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn, ông ạ. Anh bị tổn thương khi thay vì chấp nhận sự thất bại bị vượt qua, họ đốn anh.
Không phải là rứt tung. Còn quá nhiều điều để viết. Bằng những nấc thang nhận thức mà bạn mày mò.
Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu. Diệt cả những con virus có lợi cho sức đề kháng. Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.
Tôi không muốn đi đâu cả. Là tỉ mẩn, là ào ào. Độ này, bố hay nhường.
Đầy là lần vỡ giấc thứ ba hay thứ tư gì đó trong đêm. Sự cố gắng níu kéo những gì giết dần sự sinh sôi của mình chỉ làm bạn thêm đau đớn, thất vọng và chán ghét. Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác.
Mẹ tôi ngỏ ý tôi muốn đi làm và chị bảo thử xuống đây làm xem. Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi. Mất thương hiệu hơi bị phiền.
Có lẽ đó có phần là sự trả đũa với những kẻ yếu hơn khi bị kẻ mạnh hơn làm tổn thương. Cá với bác gái xem đội nào thắng. Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời.
Chỉ thấy một tí xíu thất vọng. Thế nên có người chả nghĩ gì, có người đầu nóng phừng phừng. Bạn có thể tìm hiểu và tư vấn cho bác nên bán hàng gì, giúp gia đình tìm một tráng thái cân bằng.
Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa. Hoàn toàn không ngái ngủ. Thậm chí, có thể xuất hiện chút tò mò và hơi háo hức là khác.
Tất nhiên, sau khi ông cụ chết, ông có thể tái xuất giang hồ nếu muốn. Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này. Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành.